"Cái đồ ác quỷ, hồ ly tinh. Tao đánh chết mày"
"Ý Kỳ... Bà dừng tay lại ngay"
Tư Lãng nghe thấy tiếng ồn liền tức tốc chạy lên nhưng khi đến thì đã thấy mẹ anh đánh cô tới tấp như vậy. Anh chạy vào hất văng cái mâm bà cầm trên tay, anh ôm cô rồi đỡ đứng lên. Thấy tay trái cô ửng đỏ vì bị hất cháo nóng vào, cô lại dùng tay đỡ để không bị đánh vào đầu. Lúc này anh giống như một con quỷ, sừng sộ hét lớn .
"Cô ấy có lòng nấu cháo cho bà, vậy mà bà lại hất tô cháo rồi còn đánh....bà bị Mãn Huyên bỏ bùa rồi à?"
Ý Kỳ níu chặt tay anh lại, Tư Lãng nhìn sang thì cô lắc đầu.
"Tay mẹ anh cũng bỏng...anh mau gọi người đến thoa thuốc trị bỏng đi"
Cô bị bỏng nặng hơn mẹ anh, còn bị bà ấy tấn công nhiều như thế mà vẫn quan tâm. Anh ôm cô rồi mẹ anh nhìn thấy mà phát ngán.
"Tụi mày cút đi cho khuất mắt tao"
"Khỏi đuổi"
Cô vẫn cúi mặt mà đi ra, anh luôn miệng từ trách móc cho đến hỏi han quan tâm. Cô vẫn mỉm cười, vẫn cái suy nghĩ sẽ lấy lòng và thay đổi suy nghĩ về cô của mẹ anh.
"Em sẽ thuyết phục mẹ anh chấp nhận em"
Anh liền thở dài, anh biết tính tình mẹ anh như thế nào mà.
"Bà ấy...không đơn giản như em nghĩ đâu, không dễ dàng thay đổi suy nghĩ. Anh không cần biết bà ấy nghĩ gì, chỉ cần biết chúng ta yêu nhau"
Ý Kỳ gật đầu cho qua rồi thôi, anh cho người lên dọn đống bầy hầy trên phòng bà ấy. Anh đưa chìa khóa cho Mã Yết.
"Lên đó dọn phòng đi, bà ấy bị bỏng nên cậu tìm cách xử lý đi"
"Vâng"
Mã Yết chộp lấy chìa khóa phòng rồi tức tốc tìm một vài người giúp việc lên cùng anh. Cô thấy trên bàn có tô cháo đang ăn dang dở, đoán là của anh.
"Anh đang ăn à?"
Anh nhìn sang tô cháo trên bàn rồi bước tới để tiếp tục dùng bữa.
"Ừ, cháo ngon lắm"
Ý Kỳ nhìn quanh rồi chạy xuống bếp, thấy mọi người vẫn tiếp tục làm việc của mình.
"Mọi người ăn cháo đi kẻo nguội lại mất ngon. Không ăn là tôi buồn đấy"
Tất cả đều vui vẻ chia nhau bữa ăn thịnh soạn, với họ là vậy. Cháo yến mạch cô nấu rất ngon, tất cả ăn vào đều có một biểu cảm là ngạc nhiên. Ý Kỳ đến gần tiểu Thố, cô bé mới vào làm, ngồi cạnh bên.
"Em thấy thế nào tiểu Thố?"
Cô bé cười rồi đặt tô cháo xuống, ôm lấy Ý Kỳ.
"Ngon lắm ạ! Cảm ơn chị. Em rất thích"
Tay cô chạm lên lưng cô bé vỗ nhẹ, trong lòng lại vui khó tả.
"Sau này chị sẽ dạy cho em, em ăn tiếp đi"
Nhìn cô bé hồn nhiên