Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, ” Lục tổng đó hả?”
Anh biết vị sếp kia của Cao Thanh Thu, tính khí đúng là không tốt thật.
Cao Thanh Thu liếc Hoa Ngọc Thành một cái, ” Lấy đâu ra? Là Đinh Cẩn! Hắn hiện tại đã trở thành CEO của công ty em, chuyện này anh không biết à?”
Hoa Ngọc Thành dừng một chút, “Để anh hỏi Lý Sơn xem thế nào.”
Cao Thanh Thu nói: ” Ngày đầu tiên nhận chức, liền bắt tất cả mọi người làm thêm giờ. Cho nên giờ em mới về đây này.”
Hoa Ngọc Thành ôm lấy Cao Thanh Thu, “Vợ anh cực khổ rồi.”
” em thật sự không muốn vào công ty của anh nữa đâu.” Cao Thanh Thu nói: “Anh nói xem, nếu em còn tiếp tục làm ở đó, có phải sau này em sẽ thường xuyên bị hắn khi dễ hay không ! Anh mỗi ngày bận rộn như vậy, lại không quản được.”
Hoa Ngọc Thành nói: ” để ngày mai anh hỏi một chút.”
Vừa vặn buổi sáng ngày mai có một cuộc họp, có thể gặp Đinh Cẩn.
Hoa Ngọc Thành vốn cho là, sau khi Đinh Cẩn trở về, sẽ đi theo Cố Trường Bình hoặc Cố Sâm, nhưng không nghĩ tới, hắn lại đến công ty mình.
Cao Thanh Thu dựa vào Hoa Ngọc Thành, nhớ tới một màn hôm nay trở về kia, mặc dù cái đó góc độ đó Đinh Cẩn không đụng được cô, nhưng… Vẫn làm cô và Lâm Vi sợ hết hồn.
–
Giờ phút này, Đinh Cẩn đã về tới chỗ ở, hắn dừng xe ở cửa, từ trên xe đi xuống, vào cửa. Hoắc An An đã ngủ rồi, Cố Sâm lúc này hẳn là bận bịu, hắn rón rén vào phòng, cởi quần áo đi tắm rửa.
Hắn đứng ở dưới vòi sen, nước từ đỉnh đầu chảy xuống, hắn nhắm mắt lại, gò má tinh xảo tới cực điểm, nhớ tới Cao Thanh Thu…
Không biết tại sao, nhịn không được bật cười.
Ba năm rồi, lúc hắn không ở đây, cuộc sống của cô trải qua tốt như vậy.
Lúc không có hắn, cô khẳng định cảm thấy rất vui vẻ, rất dễ dàng đi!
Ở trong thế giới của cô, cho tới bây giờ đều chưa hề nghĩ tới hắn dù chỉ là mảy may.
Đinh Cẩn này ở trong mắt của cô, không có phân nửa cảm giác tồn tại.
Khi đó từng chữ cô nói với hắn, hắn đều nhớ, nói hắn không bằng cậu, nói hắn căn bản không đáng