Bóng Đèn Nhỏ cũng muốn theo sau, Cao Thanh Thu ngăn nhóc lại, sợ vật nhỏ này quấy nhiễu Đinh Cẩn cùng Hoa Ngọc Thành nói chuyện.
Đinh Cẩn cũng còn khá, nếu mà lúc làm việc mà bị quấy rầy, rất có thể sẽ đem nhóc ném ra.
Không có cách nào Hoa Ngọc Thành chính là thực tế như vậy, ở trên thế giới này, có thể quấy rầy anh làm việc chỉ có Cao Thanh Thu. Ngay cả con trai ruột cũng không được.
–
Đinh Cẩn đi theo Hoa Ngọc Thành tiến vào thư phòng, nhìn anh, “Cậu tìm cháu có việc gì?”
Hoa Ngọc Thành không có lên tiếng, ở một bên ngồi xuống, Đinh Cẩn đứng ở trước mặt anh, cũng không nóng nảy, chẳng qua chỉ lẳng lặng chờ Hoa Ngọc Thành mở miệng.
Hoa Ngọc Thành hỏi: “Nghe nói công ty của cháu gần đây ngày nào cũng làm thêm giờ?”
Đinh Cẩn nói: “Đúng vậy! Rất nhiều chuyện phải làm. Sao vậy?”
Hoa Ngọc Thành nói: “Cậu chỉ cảm thấy thắc mắc, Thanh Thu cũng là nhân viên của công ty cháu, làm sao không để cho cô ấy làm thêm?”
Đinh Cẩn nghiêm túc nói: ” Cao Thanh Thu là mợ của cháu, cháu làm sao dám để cho mợ làm thêm giờ? Mợ ghi hận cháu thì phải làm sao bây giờ?”
Miệng hắn nói cứng cực kì.
Rõ ràng là nhằm vào Cao Thanh Thu, nhưng thật giống như rất vô tội.
Hoa Ngọc Thành nhìn lấy Đinh Cẩn, “Cũng bởi vì lần trước cậu nói cháu đôi câu, cho nên cháu mới làm như vậy phải không?”
Cố ý không cho Cao Thanh Thu làm thêm giờ, để cho người của công ty cô lập cô.
Không nhìn ra, hắn còn có thể dùng loại thủ đoạn này, để người khác không khơi ra tới tật xấu của hắn.
Đinh Cẩn nói: “Mợ không phải là bảo bối của cậu sao? Cậu sợ mợ chịu ủy khuất, tại sao không trực tiếp mang mợ theo bên người? Ngược lại mợ cũng không cần làm cái gì, có cậu nuôi mợ là được.”
“…” Hoa Ngọc Thành nhìn lấy Đinh Cẩn, cười một tiếng, “Người của công ty đi hay ở, không tới lượt cháu quyết định. Cậu sẽ không để cho Thanh Thu ở đó cả đời, chỉ là, chưa chắc không thể để cho cháu ở đấy cả đời.”
Đông hằng điện tử là lựa chọn ban đầu của Cao Thanh Thu, Hoa Ngọc Thành để cho cô