Độc đạo trưởng nói, chỉ cần ác quỷ kia dám hiện thân, ông sẽ có biện pháp giữ hắn lại ……Trong lúc này, Độc đạo trưởng còn nói rất nhiều chi tiết.
Tỷ như phương thức cùng phương pháp hành động, cơ hồ có thể nói là chu đáo về mọi mặt, rất an toàn.
Ban đầu mọi người còn có chút lo lắng, nhưng nghe xong kế hoạch của Độc đạo trưởng, cũng đều khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Chỉ hỏi tôi một câu, có dám hay không.
Lúc ấy tôi căn bản không có nghĩ nhiều, trực tiếp gật đầu đồng ý.
Nói đùa một câu, hiện tại tôi có gì mà không dám?Tối hôm qua tôi đã chính mắt nhìn thấy thực lực của cô vợ quỷ, cô ấy chỉ duỗi tay liền chế phục được ác quỷ.
Hiện tại tôi căn bản không lo lắng vấn đề mình sẽ xảy ra chuyện, chỉ lo lắng ác quỷ kia không dám ra ngoài.
Cho dù đám người Độc đạo trưởng không bảo vệ được tôi, nhưng cô vợ quỷ có tính tình táo bạo, nhất định sẽ không thấy chết mà không cứu.
Đám người Độc đạo trưởng thấy tôi đồng ý, cũng không nói lời vô nghĩa, bắt đầu chế tạo đồ vật đêm nay sẽ dùng để bắt quỷ.
Trong đó có một đồ vật tương đối quan trọng, chính là một tấm lưới lớn được dệt bằng vải màu vàng.
Độc đạo trưởng nói, mấu chốt của việc thành công hay thất bại là nằm ở chỗ này.
Chỉ cần ác quỷ kia bị tấm lưới lớn này bao phủ, kết cục cuối cùng của ác quỷ nhất định là cái chết.
Tôi cũng không giúp được việc gì, chỉ có thể đi vài vòng ở nhà tang lễ, giữa trưa mang chút cơm cho bọn họ.
Chờ tới buổi chiều khoảng 5 giờ, mặt trời bắt đầu xuống núi, chúng tôi liền xuất phát.
Khoảng cách từ nhà tang lễ đến đập chứa nước cũng không xa, đi không bao lâu liền tới nơi.
Độc đạo trưởng nói, vì an toàn, chúng tôi cần tìm một chỗ có nước cạn cộng thêm có vật che đậy, làm như vậy càng thêm có lợi cho chúng tôi.
Cho nên chúng tôi lựa chọn chỗ nước cạn có cỏ lau rậm rạp, đến lúc đó đám người của sư phụ cùng Độc đạo trưởng liền trốn ở bên trong cỏ lau, còn tôi thì ở phía trước làm mồi dụ.
Mọi người đứng ở trên bờ vạch ra một số kế hoạch, đợi đến khi trời tối hẳn mới chuẩn bị xuống nước.
Nhưng trước khi xuống nước, tôi đã mặc liệm bằng bùa chú, buộc quanh eo một sợi dây thừng làm bằng lông chó đen, nhỏ máu gà trống vào trong nước.
Đồng thời, sư phụ đã lau một thứ dính dính và ẩm ướt lên trên mí mắt của tôi, giống như tối hôm qua ở trong phòng của Lý Quang Vinh.
Sư phụ nói, đây là đồ chơi được đặc chế bằng nước mắt của trâu, có thể giảm bớt dương hỏa của người sống, để mở mắt cho tôi.
Khi tôi nghe “Mở mắt”, tôi liền liếc mắt nhìn lọ nhỏ kia thêm vài lần nữa.
Khó trách tối hôm qua sau khi tôi lau mắt bằng đồ chơi này, lại có cảm giác lành lạnh, tầm nhìn trở nên rõ