"chúng ta đang đi đâu vậy ?" Như Quỳnh hỏi vừa quay đầu lại nhìn ngôi nhà sau lưng.
"mau chạy theo tui được rồi, ta không thể ở lại đây một thời gian rồi, sau này nếu may mắn, ta có thể trở lại !" Bá Long vừa chạy vừa nói nhưng không thèm quay lại vì hắn ta không hi vọng gì mấy.
"nguy rồi, cái sao băng kia đang lao về hướng ngôi nhà cẩu cậu kìa" Như Quỳnh la to.
"đành vậy, ta chỉ có thể rời khỏi đây càng xa càng tốt thôi" Hắn nói như đùa nhưng lại toát lên sự nghiêm nghị
"ta đi đâu bây giờ" Tên Minh chạy thục mạng vượt lên để hỏi Bá Long, bọn họ đang chạy gần 80 km/h, hơn nữa do đang xách theo ít đồ nên hơi chậm.
- cứ ra cái xưởng gỗ trú tạm vâ........
ĐÙNG.......ĐÙNG.........ĐÙNG...................... thiên thạch đang bắt đầu rơi xuống đất, không biết lí do gì nhưng dường như có một sức mạnh vô hình đang rãi đều những viên thiên thạch ra khắp bề mặt Trái Đất, trung bình bán kính khoảng 1 km² sẽ có 1 đến 2 viên thiên thạch.
ĐÙNG...... ẦM ẦM ẦM.....
có 1 viên thiên thạch rơi lên trên nóc nhà phía trước hướng duy chuyển của bọn họ, cú va chạm đã khiến cho ngôi nhà cũ kĩ đó dần dần rạng nứt, ngôi nhà có tới 3 tầng, nhưng do không ai ở đã lâu nên rất cũ kĩ.
"nguy rồi !!!" Bá Long cảm nhận được sự nguy hiểm nên ngay lập tức hét lên.
"quẳng hết đồ đi, tăng tốc lên, nếu không qua kịp thì ta sẽ kẹt lại trong này vài ngày đấy" sau khi hắn nói thì hắn cũng tăng tốc vọt lên.
"cái nhà đang xụp xuống kìa anh" Tú Linh nói với hắn.
"tui đuối quá Long ơi" tên Minh bị hụt hơi nên chạy chậm lại và lảo đảo.
"khó rồi đây" hắn vừa nói vừa ngừng lại cho Tú Linh xuống đất vừa nói.
"em chạy nhanh qua bên kia đi, nhớ dẫn cả bọn tới xưởng gỗ hoang nha, anh với thằng Minh sẽ đến sau" hắn nói xong thì chạy về hướng ngược lại để giúp tên Minh.
"nguy hiểm lắm anh, hay là......." Tú Linh nói không nghĩ nhiều cho lắm nhưng nói tới đây thì không nói thêm được.
"cả bọn đi nhanh đi, vào đó trú ở trong đó đừng đi đâu hết" con đường thì khá hẹp, ngôi nhà thì cao vừa to, dài gần 50m, khi hắn vừa đỡ tên Minh ra khỏi đoạn đường dưới ngôi nhà thì nó ầm ầm sập xuống, thế mới biết là viên thiên thạch rơi mạnh đến mức nào dù kích cỡ chỉ hơn quả banh một tí thôi.
- CẨN THẬN NHA............ĐÙNG..................BRỪNG...................
khi ngôi nhà đang sập xuống thì Tú Linh chỉ kịp nói lại một câu thì bị bọn kia kéo đi theo hướng cái xưởng gỗ rồi.
Động tĩnh lớn vậy nên mọi người dân đều thức dậy và ra cửa hóng chuyện.
"nguy hiểm quá, bây giờ thì làm gì đây Long" tên Minh thấy cảnh tượng trước mặt có chút sợ hãi nói.
"ta sẽ đi vòng qua phía bên kia khu dân cư, nhưng trước tiên nên trốn đi đã" địa thế nơi này có chút đặc thù, chỉ có con đường này là ra thẳng ngoài ngoại ô thành phố thôi, vẫn còn một đường nữa nhưng khá xa và nguy hiểm, Bá Long nhớ đó từng là một ổ tang thi khổng lồ ở kiếp trước nên có chút rùng mình.
"trốn đi là sao" tên Minh nhìn giáo giác xung quanh thấy thiên thạch đều không thấy nên kỳ quái hỏi.
"càng xa chỗ có thiên thạch càng tốt" Bá Long chỉ vào vụ sập nhà nói.
Hắn nói xong thì xốc tên Minh lên lưng vừa chạy về hướng nhà Tú Linh.
--------------------------------------------------
"oáp............sáng rồi à"
tên Minh ngáp vừa che miệng nói.
"cậu làm gì đứng đấy vậy Long"
"xuỵt, lại đây" Bá Long nói nhưng không quay lại, hắn đang đứng ngay cửa sổ và hé rèm nhìn ra ngoài.
"chuyện này........sao..có thể ?" tên Minh hơi giật mình nhìn khung cảnh xung quanh nói.
"cậu tập làm quen đi là vừa, hành trình đi khỏi đây mới thật sự nguy hiểm"
Chỉ sau một đêm, mọi thứ đều u ám hơn nhiều, giống như là một nơi đã lâu không có ánh sáng Mặt Trời vậy, mọi thứ đều u ám và mất đi sức sống, cái cây, ngọn cỏ, mọi thứ hôm trước đều tươi xanh thì hôm nay đã xám xịt và có dấu hiệu héo rũ, trên đường thì vắng tanh, không hề có bóng người, các loài động vật trong vườn thì đều đâu mất, chã thấy bóng dáng, bầu trời thì toàn mây xám xịt, không hề có dấu hiệu của Mặt Trời, trong không khí thì có nhàn nhạt mùi máu tươi thối rữa, không hề có một âm thanh dù là buổi sáng gần khu dân cư.
"chuyện này....là do cái thiên thạch đó à"
tên Minh ngơ ngác nhìn xung quanh vừa nói lẩm bẩm.
"đây chưa phải tất cả đâu, thôi, đi ăn rồi tìm cách ra khỏi đây càng nhanh càng tốt thôi, ra kia còn tụ họp với bọn kia nữa" Bá Long bình tĩnh nói, hắn đã quen tới mức không hề hề quan tâm nữa, lúc