Vậy mà bên trong có hai người đều nằm trên giường cả, tư thế rất bình thường, nằm thẳng trên giường như bình thường, hai tay vắt ngang bụng, Bá Long hơi giật mình, đứng nhì ngóng một chút rồi nhẹ nhàng bước vào, hắn hơi ớn lạnh một cái rồi da gà đua nhau nổi lên.
Hắn rón rén tới một cô gái mà hắn nhận ra, là Trang, bạn của bọn Tú Linh.
Hắn chọt chọt vào mặt Trang thử, nhưng cô ấy không có chút động tĩnh nào, hắn nhíu mày, đột nhiên lúc này hắn thấy đầu hơi nhói một cái, dù rất nhẹ nhưng hắn đã cảm nhận được.
"Công kích tinh thần sao, sao dẫy sóng này lạ vậy, rõ rằng không phải loại sóng tinh thần mà con người phát ra" Bá Long cảm thấy lòng tựa như có viên đá nhẹ nhàng đè lên, làm hắn bất đầu thấy khó thở, một cảm giác áp bách mạnh mẽ như lần trước hắn vào ngôi nhà hắn vậy, hắn khẽ xoay đầu qua lại để bắt dãy sóng đấy một lần nữa, sau vài lần thì hắn đã cảm nhận được hướng phát ra, đấy là hướng phía sau của ngôi trường phía bên trái hắn.
"Đi xem một chút vậy" Bá Long nói khẽ rồi đi ra ngoài lại,hắn đã biết vì sao mọi người đều im lặng như vậy, tất cả đều bị trúng công kích tinh thần, hoặc bị điều khiển qua sóng não, có thể là tất cả người còn sống đều nằm như Trang và Tuyết ở đây vậy.
Bá Long nhẹ nhàng nhảy từ tần 3 của ký túc xá nữ này rồi đi về hướng phía cạnh bên phải ngôi trường này, nơi đó có một cái khoản trống.
"Lại là cảm giác này, tại sao lại ở đây" Bá Long lại thấy lạnh và bất đầu run nhẹ, cơ thể cũng như bị hút dần sức mạnh vậy, dù không dữ dội nhưng Bá Long vẫn dư sức cảm thấy được.
Hắn nhẹ nhàng nép vào bờ tường thò đầu ra sau, phía sân sau là một sân bóng rổ khá to và một cái sân bóng đá mini bên cạnh, điều mà Bá Long chú ý là trên sân có một cái lỗ to a, hắn đã hiểu nguyên nhân, rõ rằng là một lỗ thiên thạch rơi, Bá Long bất đầu hoảng lên, hắn rõ ràng biết, kiếp trước cũng không có mưa thiên thạch dày đặc như vậy, với cả trong trường lại xuất hiện sóng tinh thần kỳ lạ nữa.
Cố nén sự chấn động trong lòng, hắn nhẹ nhàng lấy một cái khăng bịt mũi rồi rón rén lại gần miệng hố xem thử.
"Cái quái" Bá Long sợ hãi thốt lên, cái hố có đường kính 30 mét điểm sâu nhất cũng 6 mét, vậy mà được lấp đầy bởi lúc nha lúc nhúc đầu tang thi lắc lư, nhìn kỹ thì ra là tang thi đứng chen chúc đầy cái hối này, ở giữa có một khoảng hở đường kính nữa mét, có một con tang thi mập mạp đầu to đang ăn dần từng chút một mấy con tang thi xung quanh, Bá Long điếng hồn, đây là tang thi loại hình chỉ huy, nó nhìn mập mạp đầu to cồng kềnh, nhưng nó lại có khả năng công kích tinh thần và điều khiến tang thi xung quanh làm tùy tùng, nó ăn những con khác cũng giúp nó tăng cường thể chất và khả năng sử dụng tinh thần của nó, thể chất tăng, đồng nghĩa với sức chiến đấu mạnh mẽ.
"Nguy rồi" Bá Long hô thầm trong lòng, con tang thi vậy mà nhìn về phía hắn, ngay sau đó nó rít lên một tiếng có tần số cực cao rồi bọn tang thi xung quanh liền gào lên như mất kiểm soát liên tục chen chúc leo lên miệng hố rồi lao qua phía hắn, Bá Long nhảy về sau một bước dài rồi tung một cước về phía trước, do sử dụng một lúc hai viên năng lượng cấp E nên thể chất hắn đã bạo tăng lên 21 lần thể chất rồi.
Cú đá vung ra, trực tiếp đá vỡ sọ một con tang thi, lực phản chấn đánh cơ thể con tang thi này văng ngược lại đụng ngã hơn 6 con tang thi phía sau vừa mới leo lên được.
Bá Long cũng không dừng lại mà tiếp tục lùi về sau, do hắn không có vũ khí có sát thương quần thể nên hắn không dám khinh suất, bị vây vào giữa bầy tang thi này thì kiểu gì cũng chết thôi.
"Nhớ rồi" Bá Long mắt sáng lên hô thầm, hắn nhớ trên lan can tần trệt của trường có một ống tuýp sắt rất vừa tay, chiều dì thì khỏi bàn, hơn 3 mét thì bao phê.
Thế là hắn quay lưng bỏ chạy luôn, nhưng đời đâu ai ngờ, vừa chạy được năm bước thì đầu óc hắn đột nhiên mụ mị đi, cơ thể mất điều khiển theo quáng tính ngã ầm ầm lăn lộn trên đất, không sai, hắn bị trúng công kích tinh thần,.
Sau 2 giây thì hắn mới lấy lại quyền điều khiển cơ thể, mở mắt ra thì con ngươi hắn co rụt lại, chỉ thấy một rừng tang thi đang lao tới chưa đầy 3 mét.
Hoàn loạn, sợ hãi, yếu đuối, tự ti, xem thường bản thân,....... Liên tục có những tâm tình tiêu cực xuất hiện trong đầu hắn, đến khi bị một cơn đau trên đầu lưỡi khiến hắn thanh tỉnh lại một chút, một tia thanh tỉnh này đã đủ để hắn đẩy lùi tất cả những tâm tình tiêu cực này, do trúng công kích tinh thần nên cơ thể hắn theo bản năng tự cắn đầu lưỡi để dùng cơn đau giúp tỉnh táo lại.
Mỗi loại công kích đều rất đa dạng, như là tinh thần thì có điều khiển trí não, làm mất ý thức, thôi miên, đánh ngất, kích thích tim ngừng đập, điều khiển cơ thể, ......... Có rất đa dạng, và Bá Long trúng là một lúc có tới 3 loại, đánh ngất, kích thích tim ngừng đập, thôi miên, do lực lượng tinh thần của con tang thi này còn yếu nên chỉ làm Bá Long ngã xuống thôi, nếu nó mạnh lên một chút thì chắc chắn là Bá Long đã chết lâm sàng rồi.
Bốp bốp....phịch... Bá Long khi vừa lấy lại tinh thần thì ngay lập tức từ tư thế nằm ngửa lộn lên một vòng, hai chân chuẩn xác đạp vào mặt hai con tang thi gần nhất, Bá Long mượn đà chóng hai tay xuống đất lộn lại một vòng, sau đó thuận tay ném ra một cây phi tiêu đâm thủng trán một con tang thi khác đang lao tới gần.
Hắn sau đó quay lưng lại tăng tốc vọt về hướng nơi mà hắn đã tới, lần này hắn không lơ đãng nữa mà dùng hết sức dồn vào tinh thần để tập trung, Bá Long không muốn bị đánh ngất một lần nữa đâu.
"Điều này thật điên rồ" Bá Long nghĩ thầm, nếu tinh thần hắn không căng lên thì bây giờ đã mệt rồi, may là bản năng hắn giúp hắn thoát một kiếp này, nếu người thường thì sớm toang rồi.
Tốc độ hắn không chậm nên chỉ vài hô hấp là đã chạy tới trước trường học rồi, hắn tính toán trong chóc lát thì nhoán một cái nhảy lên tầng hai ngôi trường, do hắn không muốn đập đầu nên chỉ vừa đủ lực thôi, vừa lên tới hắn bám vào lan can tần hai rồi bật một cái nhảy vào trong, xong hắn gồng mình bẻ thanh lan can to bằng cái bơm xe này.
ống bơm thụt chạy bằng cơm ấy
Cônggg....
"Thế mà cứng thật" hắn dùng một lượng sức mạnh không thua gì con trâu mới bứt được một đầu khỏi bức tường, rồi hắn lại gồng mình một lần nữa bẻ gãy đoạn gần đầu bên kia, lúc này bọn tang thi cũng đã chạy tới bên kia ngôi trường rồi, Bá Long thấy vậy thì trực tiếp nhảy xuống đất, vừa tiếp đất thì hắn đã lao vụt qua đám tang thi này, bọn nó khá là yếu so với hiện tại, nếu không có con tang thi loại hình chỉ huy kia thì bọn này đã tự do săn giết tăng cường sức mạnh rồi, chứ như hiện tại bọn nó trung bình cũng chỉ có 2 lần thể chất thôi, bọn nó nguy hiểm với một người bình thường chứ trong mắt Bá Long thì không bằng một con chó biến dị nữa.
Vụt....binh.......bốp...phóc... Vụt.....vụt.....xoẹt.
Từng âm thanh lạnh lẽo vang lên, kèm theo đó là từng cái đầu bị đập vỡ, mở ra một hồi gió tanh mưa máu kinh khủng.
"Thế mà sóng tinh thần lại càng lúc càng mạnh lên" Bá Long vừa tập trung đánh giết vừa nghĩ, hắn biết là do mình giết bớt đi những con tang thi này nên con tang thi loại hình chỉ huy kia giảm bớt gánh nặng nên sóng tinh thần nó càng mạnh lên.
"Đánh giặc phải bắt vua trước" Bá Long nói rồi trở đầu thanh lan can thụt một cái gãy cổ một con tang thi rồi nhún mạnh một cái bay ra đằng sau lũ tang thi này, vừa tiếp đất hắn đã quay lại vung ra một cú tầm thấp làm gãy chân 6 con tang thi sau cùng, đàn tang thi con sau vấp phải con trước tạo nên một cảnh dẫm đạp hỗn loạn, hắn cũng không nhìn một cái mà quay lại chạy ra sau trường.
"Ặc" Bá Long vừa chạy tới gần miệng hố khoản 30 mét thì chân không tự chủ được mà ngã ra phía trước, vừa nằm xuống thì hắn ọc ra một ngụm máu nhỏ, hắn hoảng sợ nhìn về cái hố trước mặt, hắn không hiểu là vì sao mà đột nhiên sóng tinh thần nó lại mạng lên kinh khủng đến vậy, cố gượng dậy nhưng cơ thể hoàn toàn vô lực, đến nhấc một ngón tay cũng khó chứ đừng nói là đứng dậy.
"Thế là hết sao" tầm mắt Bá Long nhòe đi rồi mí mắt dần sụp xuống.......
Huỳnh.......... "Anh nhớ phải sống thật tốt đấyyyyyy....."
Đột nhiên lúc này lại hiện lên một khung cảnh mà cả đời hắn cũng không quên được, Tú Linh dùng năng lực của bản thân để đánh bay con báo đốm biến dị xuống vực, nhưng bản thân cũng rơi xuống luôn, bất giác khóe mắt hắn chảy ra một giọt nước mắt, xong không biết một lực lượng gì đó bùng nổ trong đầu hắn.
"Dấu hiệu này, là....." hắn bừng tỉnh,