Editor: Cá Viên
Chương 5: Đáng tiếc con của lão Cù là nam
Năm đó lúc điền nguyện vọng, Cù Bình Sinh kêu gọi rất nhiều người tẩy não hắn, nói giới giải trí quá dơ bẩn, đau lòng nhất là cả ông bà hắn cũng nói: "Giúp ba con làm buôn bán thật tốt, ba con sinh ra con, công ty lớn như vậy tương lai đều là của con ".
Bảo vệ tài sản do trưởng bối làm ra, là trách nhiệm mà vãn bối không thể trốn tránh, nếu không sẽ bị nói là bất hiếu, không có tiền đồ.
Cù Tranh Viễn lúc ấy từ bỏ ý định tiến vào học viện hí kịch, lại không nghĩ rằng nhiều năm như vậy, chấp niệm trong lòng càng ngày càng sâu đậm, cuối cùng vẫn biến thành hành động thực tế.
Như Tạ Diễn nói đótuổi còn trẻ, trải nghiệm thử một chút.
Chẳng sợ thất bại, quãng đời còn lại cũng không cảm thấy hối hận.
...!
Cái quạt trên bàn trà thường phát ra tiếng kẽo kẹt, đợi một chút thì bình thường lại thổi vù vù như thường.
Tạ Diễn ngồi xếp bằng trên tấm thảm, giờ đang là buổi trưa, cậu chuẩn bị một ít bài tập lớp 11, thuận tiện làm thêm sách nâng cao.
Sách giáo khoa là hỏi mượn anh trai của bạn cùng bàn, mặt trên vẽ đầy nhân vật phim hoạt hình, che gần hết chữ, sách luyện tập là cậu mua ở nhà sách, phía sau có đáp án, làm xong bài có thể kiểm tra xem mình làm đúng hay không.
Bởi vì TV trong nhà đã cháy hỏng không dùng được, kì nghỉ hè vừa qua một nửa, cậu đã làm hết sách giáo khoa lớp 11 rồi.
Ngoài cửa vàng lên âm thanh tra chìa khóa.
Tạ Diễn xuyên thấu qua cửa kính thấy bóng người, kêu lên " Chị".
Tạ Mạn lên tiếng, đẩy cửa, trên tay xách theo một túi to đựng rau dưa cùng trái cây, còn có một bình Coca lớn.
Cô lắc ngón tay bị đè đến đỏ lên: "Mau tới đây giúp, nặng chết được "
Tạ Diễn đứng dậy tiếp nhận, cúi đầu liếc mắt nhìn một chút:
"Mua nhiều như vậy, tủ lạnh cũng nhét không được "
"Vậy em ăn nhiều lên, mập lên một chút "
"Mập lên sẽ xấu.
"
"Hà"Tạ Mạn rất có hứng thú nhìn hắn"Mới có mấy tuổi đã biết làm đẹp? "
"Em hôm nay nhìn thấy một anh đẹp trai dáng người rất chuẩn"
Tạ Mạn căn bản không để ý lời cậu nói, đi đến bên cạnh bồn rửa tay, lau khô, đem tóc dài qua vai, trái trái phải phải cột thành cái đuôi ngựa cao cao, cả người lập tức lên tinh thần một ít.
Tuy rằng không cùng quan hệ huyết thống với Tạ Diễn, nhưng nếu nhìn kỹ ngũ quan, sẽ phát hiện có ba phần tương tự, đặc biệt là mặt và môi.
Diện mạo Tạ Mạn thuộc dạng tinh xảo, thân hình gầy nhưng đầy đặn quyến rũ, là giá áo tiêu chuẩn(người mặc đồ gì cũng đẹp) có thể mặc hàng vỉa hè thành phong cách LV, khoé môi có một lúm đồng tiền nhỏ, lúc tươi cười trông có vẻ thân thiết và dịu dàng của chị gái nhà bên.
"Một hồi chị còn phải tăng ca, em tự ăn cơm chiều, chị mua thức ăn chín, có món cánh gà nướng em thích nhất, chị sẽ giúp em làm salad."
Nói liền một đống, Tạ Diễn chỉ bắt đúng trọng điểm:"Chị muốn đi hẹn hò sao? Cùng ông chú kia?"
Nói dối mới một giây đã bị vạch trần, Tạ Mạn vừa rửa rau dưa vừa cười:"Em thật thông minh."
"Buổi tối có về không?" Tạ Diễn dám to gan dò hỏi như vậy là bởi vì lúc trước Tạ Mạn có lần cả đêm không về ngủ.
Trong nhà có điện thoại bàn, cậu ở học bài thường xuyên đánh máy tra đề cương, bắt được rất nhiều lần.
Tạ Mạn sửng sốt hai giây không trả lời, Tạ Diễn cũng đã biết đáp án, dặn dò: "Chị phải chú ý an toàn, em buổi tối ngủ ở phòng chị.
"
"Được."
Tạ Mạn cắt nhỏ rau xà lách và dưa chuột, thỉnh thoảng ngẩn đầu nhìn Tạ Diễn một chút.
Sống chung bên nhau lâu rồi,tự nhiên sẽ có thần giao cách cảm, Tạ Diễn mở miệng nói trước: "Muốn nói cái gì thì nói đi."
Động tác trên tay Tạ Mạn dừng một chút: "Em thấy sống ở đây tốt không?"
Tốt không?
Đường phố vừa bẩn vừa loạn, nhạc quảng trường ảnh hưởng người dân, nước nóng trong máy nước nóng chỉ duy trì được 8 phút, đổ thêm nước mới có thể xả nước bồn cầu, không đủ chỗ trống để đặt 2 cái giường, đến cả đánh rắm cũng bị nhà bên cạnh nghe được.
Tạ Diễn lần đầu trước mặt Tạ Mạn nói một câu trái lương tâm nói: "Khá tốt."
"Em thật sự nghĩ chị bị ngốc à"-Tạ Mạn cắt xong rau dưa lại bắt đầu gọt táo.
"Tạ Diễn nói:"Vậy chị cũng không cần vòng vo nữa, Em cũng không phải trẻ con, khó khăn lớn cỡ nào cũng có thể tự mình vượt qua, em sẽ không khóc."
Tạ Mạn nói: " Thì bởi vì em không khóc không phá chị mới lo lắng cho cảm giác của em, chị muốn cho em hoàn cảnh sống tốt một chút, hi vọng em mãi mãi vui vẻ."
"Em vẫn luôn vui vẻ mà ".Lời này của Tạ Diễn cũng không phải trái lương tâm, tuy rằng hoàn cảnh kém một chút, nhưng cậu biết, Tạ Mạn đã dành những điều tốt nhất cho cậu.
Không thiếu quan tâm, không đua đòi, không ghen ghét, một lon Coca cũng đã đủ cho cậu vui