Không gian như chìm vào im lặng chỉ còn nghe thấy tiếng kim đồng hồ quay, Ái Linh chỉ lơ đãng nhìn sang Từ Ngôn Mặc sau đó lại bị đĩa hoa quả trên bàn hấp dẫn ánh mắt.
Từ Ngôn Mặc thu lại cảm xúc phức tạp trong lòng anh nghi hoặc nhìn theo ánh mắt Ái Linh.
" Em muốn ăn hoa quả sao????"
Ái Linh vẫn nhìn đĩa hoa quả không rời..... muốn sao????.....ừ cô muốn......Ái Linh gật đầu một cái thật nhẹ....Từ Ngôn Mặc như có điều suy tư anh đi đến lấy đĩa hoa quả rồi ngồi xuống cạnh giường bệnh hai tay thuần thục cầm dao gót vỏ trái táo.
Ái Linh vẫn cứ nhìn chăm chăm vào đĩa hoa quả.... không!!!! chính xác hơn là con dao trên tay Từ Ngôn Mặc.....Ánh mắt của cô khiến anh để ý đến trong đầu anh nổi lên vô vàng khó hiểu, nghi ngờ và có chút đề phòng.
Bỗng Ái Linh nhanh như chớp vươn tay về phía anh thật nhanh muốn cướp lấy con dao, Từ Ngôn Mặc đã có đề phòng anh phản ứng mau lẹ rụt tay lại nhưng vô tình vẫn khiến tay Ái Linh bị cắt trúng một đường.
Máu bắt đầu rỉ ra màu đỏ chói khiến Ái Linh cả tâm thần như bị kích thích cực hạn, cô nhìn chăm chăm vào tay mình ánh mắt đờ đẫn bắt đầu trở nên điên cuồng.
" Haha...hahaha....hahahaha....hahahaha...."
Cô bật cười nhưng hai mắt lại cứ tuôn ra từng giọt nước mắt, Từ Ngôn Mặc hốt hoảng đem đĩa hoa quả và con dao để sang chỗ khác tránh xa tầm tay cô, thấy cô có chỗ không bình thường anh vội vã chạy đến.
" Ái Linh.....Ái Linh....."
Thử kêu vài tiếng nhưng cô không có phản ứng Ái Linh vẫn cứ cười không ngừng, lúc này anh mới hốt hoảng ôm chặt lấy hai vai cô.
" Ái Linh em tỉnh lại cho tôi.....TỐNG ÁI LINH....."
Giọng nói anh gấp gáp nếu nghe kỹ sẽ phát hiện ra một chút run rẩy nhè nhẹ, một câu nói của anh đến âm cuối cùng dường như là rống