Không gian như ngưng đọng, Từ Ngôn Mặc im lặng nhìn Tống lão gia thật nghiêm túc lắng nghe.
" 12 năm trước Linh Linh cũng là một đứa trẻ hạnh phúc đều có ba mẹ yêu thương, tính tình con bé hiếu động một lần nọ vì ham chơi mà lôi kéo Mộc Hạ cùng ra ngoài haizz....lúc ấy Mộc Hạ vẫn là con gái của người giúp việc nhà chúng ta mà thôi. Hai đứa nhỏ ra ngoài chơi không ai trông nom không cẩn thận Mộc Hạ vì bảo vệ Linh Linh mà bị xe tải đâm trúng "
Ông nói đến đây liền dừng lại hít một hơi thật sâu bình ổn lại tâm tình trong lòng, ông nói tiếp.
" Mộc Hạ được đưa vào bệnh viện nhưng mất máu quá nhiều nên rơi vào hôn mê sâu cần phải truyền máu gấp, nhưng lúc đó kho máu bệnh viện bị thiếu hụt cần người thân tình nguyện truyền máu cho con bé mà không ngờ mẹ con bé lại không cùng nhóm máu với nó...."
Từ Ngôn Mặc nghe đến đây dường như đã hiểu được mười mươi, Tống lão gia tiếp tục nói.
" Tống Hàn liền đứng ra xét nghiệm máu, truyền cho Mộc Hạ...."
" Nhóm máu chú Hàn và Mộc Hạ là trùng khớp "
Tống lão gia nghe được thì gật đầu, ánh mắt dần trở nên đau thương.
" Lúc trẻ Tống Hàn ra ngoài làm nhiệm vụ tình cờ gặp Trương Tuyết Hân hai đứa vừa gặp đã sinh tình mặn nồng một thời gian, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Tống Hàn trở về quân đội....sau có trở về chốn cũ đi tìm Trương Tuyết Hân nhưng cô ấy đã bặt vô âm tín. Cho đến 5 năm sau, nhân duyên đưa đẩy để mẹ Linh Linh và Trương Tuyết Hân gặp nhau, mẹ Linh Linh vì thương tình hoàn cảnh hai mẹ con họ nên đã đưa về Tống gia. Còn về chuyện Mộc Hạ Trương Tuyết Hân vẫn một mực dấu diếm cho đến tận ngày hôm đó "
Tống lão gia nói đến đây ánh mắt dần trở nên đau xót, nhìn như ông đã già thêm vài tuổi.
" Mẹ Linh Linh sau khi biết được sự thật liền từ một người dịu dàng hiền lành dần trở nên điên cuồng ngày ngày đánh đập Linh Linh không dứt, cho đến một ngày mẹ con bé không chịu đựng được nữa đã chọn cách cắt cổ tay tự sát..... Nhưng đó chưa là điều