Phân thân Trầm Di đã dựng đứng lên, linh khẩu đã chảy ra chất lỏng, chỉ ra rằng chủ nhân của nó đã rất muốn.
“Ngô…” Ngón tay Sở Trung Thiên, chậm rãi vuốt ve mông, bàn tay đang xoa nắn phân thân cũng ngừng lại.
“A…ân…ngươi biến thái…” Sở Trung Thiên lại dùng bơ.
Cảm giác được ngón tay mang theo bơ trắng nõn tiến vào trong thân thể.
“Đã có sẵn thứ để bôi trương, ta sao có thể không tận dụng?” Sở Trung Thiên cười xấu xa, chậm rãi tách hai ngón tay ra.
“Ân…” Trầm Di không khỏi cau mày.
Đột nhiên tiến hai ngón tay vào, cho dù có bơ bôi trơn, nhưng vẫn hơi đau.
Nhưng mà Sở Trung Thiên đã có chút chờ không được. Chậm rãi chuyển động ngón tay, đem bơ bôi đều vào bên trong.
“Ngô…a…” Không tới một lúc, lại thêm một ngón tay tiến vào. Cưỡng chế khuếch trương nội bích mềm mại.
Trầm Di không khỏi vươn tay, ôm lấy tấm lưng rộng lớn của Sở Trung Thiên.
Sở Trung Thiên tuyệt đối là cố ý a. Trầm Di hiện tại chỉ muoson tìm một cái hố để chui vào.
Chỉ cảm thấy đối phương lại đưa vào thật nhiều bơ. Ngón tay trong người không ngừng quấy đảo, phát ra thanh âm *** mĩ.
“Ngô…” Ngón tay đột nhiên rút ra khỏi cơ thể, làm cho Trầm Di không khỏi kêu lên một tiếng.
Sở Trung Thiên vươn tay giật chân Trầm Di lại. Kéo Trầm Di dịch xuống phía dưới. Chân hoàn toàn bị treo lên, làm cho tim Trầm Di không khỏi nhảy lên.
Không khỏi ngẩng đầu lên, Thiên Hạo vẫn đang nhìn hắn.
“Đừng, đừng nhìn…” Thiên Hạo vẫn như vậy một mực nhìn hắn.
“Đừng nhìn…” Đến cả thanh âm của Trầm Di cũng không khỏi run rẩy, ngụy trang đã bị Sở Trung Thiên vạch ra toàn bộ.
“Buông lỏng…một lát nữa, tất cả sẽ tốt thôi…” Thân thể Trầm Di không khỏi khẩn trương lên. Sở Trung Thiên chỉ có thể cúi người xuống, hôn lên môi Trầm Di.
Nếu không nhanh lên. Hắn thật sợ mình sẽ cưỡng chế đích tiến vào thân thể mê người này
Sở Trung Thiên vươn tay, tiếp tục kích thích phân thân Trầm Di.
“Ngô…không…không cần phải…” Biết rõ Sở Trung Thiên là muốn để hắn trầm mê trong khoái cảm. Sau đó lại hung hăng đích xé nát ngụy trang của hắn.
Nhưng mà Trầm Di cũng không cách nào kháng cự kỹ xảo cao siêu của đối phương.
“A…không…” Tốc độ của đối phương càng lúc càng nhanh, làm cho Di không thể không trầm mê trong khoái cảm.
“Không…không được…” Nhanh chóng cảm giác đượng một luồng sóng phun lên ý nghĩ, dần dần ý nghĩ trở nên trống rỗng. Bụng cũng càng ngày càng nóng.
Ôm chặt lấy sau lưng Sở Trung Thiên.
“A…ngô…” Thanh âm không khỏi trở nên sắc bén.
Chất lỏng bắn ra phun tung tóe lên bụng, xen lẫn cùng với bơ.
“A…” Toàn thân vì đắm chìm trong khoái cảm mà trở nên mềm nhũn.
Sở Trung Thiên nâng chân lên.
Cực nóng đặt ở huyệt khẩu, nhưng cũng không trực tiếp tiến vào trong.
Thong thả mà mập mờ, làm cho Trầm Di không khỏi nhíu lông mày.
Sở Trung Thiên mở rộng thêm chân của Trầm Di, sau đó chậm rãi tiến vào thân thể Trầm Di.
“Ngô…” Phân thân vô cùng lớn, mang theo cảm giác áp bách cũng vô cùng lớn, làm cho cả mũi chân Trầm Di cũng không khỏi căng thẳng.
Thân thể mẫn cảm, có thể cảm thấy được ánh mắt của Thiên Hạo. Thân thể không khỏi căng cứng.
Sở Trung Thiên không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó cúi người xuống, nhẹ nhàng hỏi Trầm Di.“Ngươi giống như là rất thích như vậy?”
“Không có…không có…” Hắn sao có thể, làm sao có thể thích Thiên Hạo nhìn hắn như vậy.
“Không có sao?” Sở Trung Thiên cười cười, thẳng người lên, sau đó thong thả chuyển động.
“A…” Cực nóng vùi sâu vào trong cơ thể, lôi kéo nội bích. Cảm giác chiếm giữ mãnh liệt làm cho người ta thất thần, khiến cho Trầm Di không khỏi mở to 2 mắt.
“Ngươi giống như… càng trở nên mẫn cảm…” Sở Trung Thiên đẩy nhanh tốc độ, sau đó vào lúc Trầm Di thất thần, nói ra những lời này.
“A…không có…” Không biết là bởi vì hưng phấn hay là bởi vì cảm thấy thẹn,