Kỷ Thanh Thiền phát hiện gần đây Lục Thâm hơi kỳ quái, buổi tối hôm trước Kỷ Thanh Thiền ngậm bịch sữa bò đang rất hot được bán rất đắt ở siêu thị trường về ký túc xá, sáng hôm sau trên tủ đầu giường cậu đặt ba bịch sữa bò tương tự.
Kỷ Thanh Thiền dùng gối đập Lục Thâm, Lục Thâm mới vừa nằm xuống ngủ chập chờn đã nghe Kỷ Thanh Thiền hỏi:
"Anh mua?"
Lục Thâm híp mắt nhìn Kỷ Thanh Thiền cầm bịch sữa bò, anh gật gật đầu, Kỷ Thanh Thiền nhướng mày:
"Cho tôi?"
Lục Thâm lại gật đầu, âm thanh nặng nề còn buồn ngủ chưa tỉnh:
"Một người chỉ được mua nhiều nhất ba bịch, ngày mai tôi gọi Quan Minh Huân đi mua chung."
Kỷ Thanh Thiền cau mày, thấy Lục Thâm còn muốn ngủ, lầu bầu nói:
"Cái này không để vào tủ lạnh sẽ bị hư... một ngày ba bịch sao uống hết."
Ngày kế, ký túc xá bọn họ xuất hiện cái tủ lạnh nhỏ...
Hôm nay Kỷ Thanh Thiền và Lục Thâm cùng tan học, Kỷ Thanh Thiền kêu anh đừng đem đồ vào ký túc xá nữa, Đông Đông gần đây mập lên 5 cân, còn tiếp tục như vậy quán bar sẽ không cần cậu nhóc nữa.
Lục Thâm nhìn chiếc cằm thật nhọn của Kỷ Thanh Thiền, ngữ khí bất đắc dĩ:
"Ai bảo cho cậu mà cậu không ăn."
Kỷ Thanh Thiền quay đầu trừng anh:
"Tôi có ăn chứ? Rõ ràng là do anh chuyển vào nhiều quá..."
Hai người như học sinh tiểu học vừa cãi nhau vừa đi, thấy đối diện cách đó không xa đi tới một người. Ánh mắt Quan Minh Huân không vui nhìn chằm chằm Kỷ Thanh Thiền, Lục Thâm không kiên nhẫn nhíu mày lại, muốn kéo Kỷ Thanh Thiền, lại bị Kỷ Thanh Thiền tránh ra:
"Anh về phòng trước đi, tôi đi nói rõ ràng với hắn."
Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad @YinKeAi.
Mấy ngày nay Quan Minh Huân luôn muốn chặn đường Kỷ Thanh Thiền, mà mỗi lần ma xui quỷ khiến đều vì Lục Thâm cản trở nên không gặp được, đây là thứ hai hắn đặc biệt chờ Kỷ Thanh Thiền trên con đường phải đi qua.
Kỷ Thanh Thiền đi tới trước mặt Quan Minh Huân, Lục Thâm đứng tại chỗ bất động, nhìn Kỷ Thanh Thiền cách Quan Minh Huân càng ngày càng gần.
"Minh Huân."
Kỷ Thanh Thiền vẫn giữ vẻ mặt vô tội, Quan Minh Huân cúi đầu nhìn cậu, Kỷ Thanh Thiền vẫn như vậy, màu mắt nhạt, da dẻ trắng tới trong suốt, đôi môi mỏng nhếch lên.
"Em không thích anh?"
Quan Minh Huân nhìn chăm chú vào mắt cậu hỏi, Kỷ Thanh Thiền cúi đầu xuống rũ mắt, biểu tình vô tội:
"Vâng, xin lỗi, em không muốn để chị em thương tâm."
"Nếu như không có cô ấy thì sao? Không có thì em sẽ đáp ứng anh sao?"
Kỷ Thanh Thiền trầm mặc hai giây, vẫn lắc đầu:
"Em đối với anh, giống như một người anh trai..."
Quan Minh Huân vẻ mặt bi thương, hai mắt Kỷ Thanh Thiền thiếu chút nữa rơi lệ:
"Xin lỗi, Minh Huân..."
Mắt Quan Minh Huân hơi đỏ lên, hắn lành lạnh nở nụ cười:
"Em không cần nói xin lỗi, không thích anh cũng phải lỗi gì."
Trong mắt Kỷ Thanh Thiền lộ ra đáng thương, nhìn Quan Minh Huân chân tình đau khổ muốn rơi lệ, cậu cắn môi:
"Em đi trước..."
Nói xong liền cúi đầu, từ bên người Quan Minh Huân vội vã đi qua. Lục Thâm thở dài, hướng Quan Minh Huân đi tới, người thường ngày lẫm lẫm liệt liệt mà lúc này đáy mắt đỏ quạch, là động tâm thật rồi.
Đáy lòng anh cũng hơi khó chịu với cách làm không thỏa đáng của Kỷ Thanh Thiền, Lục Thâm đi tới vỗ vỗ vai Quan Minh Huân:
"Được rồi, đi thôi."
Quan Minh Huân trầm tĩnh một thời gian rất lâu, mãi tới khi trường học tổ chức đại hội thể thao, hắn mới dần chuyển biến tốt, tựa hồ đã vượt qua nỗi đau thất tình.
Đại hội thể thao khuyến khích mỗi học sinh đều đăng ký hạng mục, dù sao tổ chức tận một tuần, muốn đăng ký thì trực tiếp đến nhà thi đấu. Lục Thâm và Quan Minh Huân vừa lúc tập luyện ở đội bóng rổ, mấy ngày nay thấy rất nhiều học sinh lục tục chạy tới đăng ký.
"Cậu đăng ký gì thế?"
Lục Thâm hỏi Quan Minh Huân, Quan Minh Huân nhảy lên rổ nói: "Nhảy cao, còn cậu?"
Lục Thâm nghĩ đến tối qua Kỷ Thanh Thiền ở trong phòng ngủ mắng ủy viên thể dục lớp bọn họ, nói cậu ta ép buộc cậu tham gia chạy 3000 mét, Lục Thâm trầm tư hai giây nói:
"3000 mét."
Quan Minh Huân ngoài ý muốn nhìn về phía Lục Thâm:
"Cậu không có chuyện gì chứ?"
Lục Thâm nhún vai, tiếp nhận bóng Quan Minh Huân vừa ném qua rổ: "Không có gì, trải nghiệm thôi mà."
Nhưng mà cho đến hiện tại, đã hai ngày rồi vẫn chưa thấy Kỷ Thanh Thiền đến báo tên, không biết cậu đã sớm đăng ký rồi, hay là thành công tránh thoát bức bách của ủy viên thể dục lớp họ.
Lúc 6h người đến nhà thi đấu đăng ký đã vãn dần, buổi tập luyện cũng sắp kết thúc.
Lục Thâm gọi thức ăn ngoài, nên đi sớm hơn Quan Minh Huân một bước. Anh cầm túi của mình đi về phòng ngủ, vừa vặn thấy Kỷ Thanh Thiền lủi thủi một mình, mặt mày lãnh đạm đi về phía nhà thi đấu, hai người cách năm mét Lục Thâm liền gọi cậu, Kỷ Thanh Thiền ngẩng đầu lên, thiếu kiên nhẫn bĩu môi, Lục Thâm theo dõi cậu cười:
"Tôi đặt canh gà đến ký túc xá, cậu về đúng giờ đó."
Kỷ Thanh Thiền lườm anh một cái, không để ý tới, đi thẳng tới nhà thi đấu, chắc là vì vụ chạy 3000 mét mà cay cú.
Thời điểm Kỷ Thanh Thiền đến đăng ký thầy giáo đang thu dọn đồ đạc, thấy cậu tiến vào thù hơi sửng sốt:
"Sao muộn như vậy mới tới đăng ký?"
Kỷ Thanh Thiền hỏi:
"Còn đăng ký được không ạ?"
Thầy giáo thở dài, đem giấy bút đã thu dọn xong từ bên trong túi xách móc ra:
"Báo báo báo, họ tên lớp và hạng mục."
Kỷ Thanh Thiền không hứng thú lắm nói:
"Lớp 11-1, Kỷ Thanh Thiền, 3000 mét."
edit @YinKeAi. beta @bihyuner
Sau khi thầy đăng ký cho cậu xong, Kỷ Thanh Thiền nói cảm ơn rồi đi theo sau thầy ra khỏi phòng đăng ký.
Mới vừa đi mấy mét, Kỷ Thanh Thiền nghe có người gọi cậu, bên trong sân bóng rổ cách bức tường thủy tinh, Quan Minh Huân ôm bóng rổ, đứng ở đó nhìn cậu chằm chằm.
Kỷ Thanh Thiền dừng lại, hướng Quan Minh Huân nở nụ cười.
Người thầy kia đã rời đi trước, Quan Minh Huân đi về phía Kỷ Thanh Thiền, Kỷ Thanh Thiền nghĩ thầm thực là xui xẻo, toàn gặp chuyện gì đâu không à.
Cậu bày ra vẻ mặt vô tội, nhìn Quan Minh Huân mở cửa đi tới trước mặt mình.
Bọn họ đứng trong hành lang, cuối hành lang là phòng đăng ký, hành lang bên cạnh là sân bóng rổ, bởi vì còn chưa tới 7 giờ, đèn trên hành lang vẫn chưa mở, chỉ có đèn ở sân bóng rổ chiếu sáng, hơi tối tăm.
Ánh mắt Quan Minh Huân thâm thúy dán vào Kỷ Thanh Thiền, một