Hôm sau đoàn người trở về, hắn hẹn là lần sau sẽ dẫn theo 1 số người gọi là thuộc tầng lớp tinh hoa và cả người trẻ về căn cứ chính với mục đích là đi học.
Hắn không để lại ai cả vì không cần thiết và Tết rồi, mọi người cũng muốn về nhà.
Bân thấy nhiều người có tố chất, đông thời hắn cũng hẹn đám này qua mấy háng đầu năm sẽ cho thầy giáo về làng dạy chữ nghĩa, nhất là chữ quốc ngữ.
Hắn biết đào tạo con người là lâu và tốn công nhất nên phải ngay từ bây giờ, sau này có người mà dùng, lớp hạ sĩ, trung, thượng sĩ quan là xương sống của chiến tranh hiện đại.
Người làm quan quản lí dân chúng cũng vậy nên cần phải đào tạo thật nhiều kẻ có đầu óc, có tri thức để 20 năm sau chống lại Lí thế dân tốt nhất,người nào mà chết thì có người thay thế luôn.
Ngoài ra hắn cũng biết các thế gia đại tộc, cường hào, quý tộc cai trị được người dân không phải vì họ giàu hay có quyền lực, đó chỉ là phần ngọn, vấn đề cốt lõi nhất là có tri thức.
cho người dân thường có tri thức bằng hoặc vượt đám người kia thì hệ thống thế gia đại tộc chính thức phá vỡ.
Cho không chỉ vài gia tộc lớn mạnh cầm quyền mà cho trăm hoa đua nở, nhưng không được cho chúng nắm đất đai và quá nhiều tri thức.
Cấm cho chúng làm vua không ngai 1 vùng đất, cố gắng tách quyền lợi cá nhân và dòng họ ra như Việt Nam hiện đại, lúc này dòng họ chỉ mang ý nghĩa tinh thần thôi.
Dòng người như thác lũ trở về.
may mắn không có người nào chết cả, chỉ bị tên bắn chúng nhưng đc cấp cứu cũng như có áo giáp chống đạn êm 1 số thằng bị gãy xương tay chân do đá.
Đoàn người mất 1 ngày để về nhà, mất lâu thời gian vì họ còn phải chia nhau đi lấy đồ ở những làng quy thuận và tặng bò, trâu, gạo nếp, lương thực, làm sao cho họ tháng giêng này không phải lo nghĩ đén cái ăn.
.
Đoàn người dắt díu nhau về, đồ dạc ít nên về nhanh, nhiều người vợ, người mẹ , con ra ôm người thân của mình.
Hắn cùng mọi người sắp xếp mọi việc để cho xong trong ngày 30.
Tết đến đây là ngày đầu tiên hắn đón cái tết ở thế giới này.
Nhớ gia đình thật đấy, bánh chưng đã lấy đc nấu hết rồi, đêm nay hắn cho mọi người về nhà, trừ mấy nười canh cổng có thêm chút café buổi tối, còn lại hộ vệ của hắn cho về nhà hết rồi.
Tết này ai cũng được ở cạnh người thân , ngoại trừ hắn mà thôi.
Đêm khuya tĩnh lặng, hắn ngồi trong nhà chính, lập cái bàn thờ giả thờ 1 bố hắn kiêm thày giả, còn lại là bàn thờ Triệu Việt Vương,con trai cả của ngài còn mấy cái ảnh của chủ tịch Hồ Chí Minh, đại Tướng Võ Nguyên Giáp, mẹ hắn.
Nhang đèn xong ngồi 1 mình hắn lấy máy tính, cắm loa bật bài Tứ Qúy, Happy new year, xuân ơi xuân đã về max volum.
Giữa khung cảnh im lặng đến đáng sợ của đêm 30 nổi lên tiếng nhạc văng vẳng, mọi người chúi đầu ra xem và nghe tiếng nhạc hay ho trong đêm.
Nó xóa hết sự tĩnh mịch trong đêm 30, Tết này họ có 1 cái tết no đủ và ấm cúng nhất từ trước đến giờ, trẻ con được áo mới, vợ chồng có áo mới ấm áp, mặc vào không sợ lạnh mà chúa công cho.
Riêng đội canh giữ trực đêm thì được Bân cho mấy cái áo tạo nhiệt của Nhật, mặc vào không sợ lạnh còn tạo ra hơi ấm, cả đám đi khoe thần vật làm ai cũng hâm mộ.
Cuối cùng , là giao thừa tới, hắn lấy mấy cây pháo hoa định bắn nhưng thôi, vì pháo hoa bắn ra là lộ vị trí.
Hắn đành lấy mấy cây pháo bông, pháo sáng, pháo khói ra chơi vậy, mấy nhà ở làng cũng được hắn cho mỗi nhà 20 cây pháo bông đốt chơi.
1 giờ sáng, sau khi cúng gia tiên xong, hắn truê ngươi bật bộ đàm rồi mở nhạc xuân này con không về cho đám lính canh nghe, nhạc nghe da diết não lòng, nhiều thằng lính ôm nhau khóc
Sáng mùng 1 hắn ngủ đến trưa, không ai làm phiền hắn cả, mọi người đều biết việc ăn uống của hắn không cần phải lo.
Trưa đến làng vẫn còn vắng hoe, chỉ có mấy người lính đi tuần và thay ca trực là còn đi lại, chứ mùng 1 ai ra ngoài.
Bân ngồi nhà, kiểm kê toàn bộ vật phẩm, kiểm tra nhật ký của tay người Mãn kia, tiện thể suy tính tương lai.
Mùng 3 Tết này phải phải cho người tiếp tế ngoài trâu bò còn đi thăm thú những làng nghèo.
Tháng 1 đên 2 là đám Lưu Phương đi bắt Phu thu thuế chuẩn bị cho đánh Lâm Ấp, những vùng miền trung như Thanh Hóa, Nghệ an, Hà Tĩnh vẫn thuộc người Việt.
Từ Quảng Bình đến Quảng Nam thuộc Lâm Âp, Lâm Ấp dìu tách ra từ vùng đất người Việt và lúc này mạn Quảng Bình, Quảng Trị, Huế, dân Việt hoặc hỗn huyết còn nhiều.
Họ tiếp nhận văn hóa Ấn Độ, các loại kinh điển , kinh văn Ấn thông qua các tu sĩ, giới quý tộc ưu thích dùng nên về ngôn ngữ có nhiều khác biệt với người Việt Giao Chỉ, Tuy Nhiên đó là giơi quý tộc chứ dân nông thôn, dân nghèo hoặc dân vùng núi, nói chuyện người Việt Vẫn hiểu được, chữ Viết của họ cũng chuyển qua chữ Phạn.
Sau này Lưu Phương đánh chiếm Lâm ấp thì dồn tầng lớp tinh hoa, quý tộc, quan lại, tu sĩ, hoàng tộc, quân lính xuống phía Nam từ quảng Nam vào, lập quốc, lúc này người Việt hoặc người nói tiếng Việt ở lại đất cũ trên Quảng Nam, từ Quảng Nam trở vào người nói Tiếng Việt ít hơn người nói tiếng Cham rất nhiều, dần dà theo thời gian có sự đối lập hoàn toàn về mạt ngôn ngữ, văn hóa.
Bân cần có kế hoạch lớn đẻ tiếp quản vùng phương nam.
Hắn biết 1 điều là muốn có được Việt nam thì không được thoát khỏi 2 vùng Thanh – Nghệ - Tĩnh, Bình – Trị - Thiên.
đây là vùng hậu phương vững chắc nhất, đây là nơi dân cư dũng mãnh nhất Việt Nam.
Vua chúa từ đây mà ra, danh nhân cũng từ đây mà ra.
Đinh Tiên Hoàng ngoài việc ngài có cái tài nhìn thế cục thiên hạ hơn hẳn những sứ quân khác, ai cũng biết ngài từ Hoa Lư, có nhiều hào kiệt Giao Châu đi cùng .Nhưng lúc tiếp quản quân quyền của Trần Lãm thì sự chuyển biến mạnh mẽ nhất là lúc ngài thu phục được Ngô Xương Xí làm chủ đất Thanh Hóa.
Lực lượng của ngài lúc này mạnh mẽ đến độ đánh bại sứ quân Đỗ Cảnh Thạc, việc mà trước đây dù có quân Trần Lãm và ở Hoa Lư cũng không làm được.
Điều đó cho thấy công sức những người con Thanh Hóa vào thay đổi tiến trình lịch sử đất nước mạnh mẽ ra sao.
Tiền Lê cũng Thanh hóa, Lê sơ, Lê Trung Hưng, Trịnh Nguyễn cũng Thanh – Nghệ - Tĩnh.
Đến nhà Tây Sơn cũng phải ăn hành với dân vùng này, đánh mãi không được nahf Trịnh, về sau dùng kế mới thắng được.
Khi quân Tây sơn có Thanh – Nghệ - Tĩnh thì mới vô địch thiên hạ.
Trịnh – Nguyễn Phân tranh thì dân Thanh-Nghệ -Tĩnh đi đầu với nhà Lê Trịnh, trong Nam là dân Bình - Trị - Thiên đối kháng lại với nhau máu lửa , ấy vậy mà chả ai ăn ai.
Kháng chiến chống Pháp, Mĩ – Ngụy thì dân Thanh hóa, Nghệ An, hà Tĩnh, Quảng Bình đi đầu.
Nhiều quân lính, sĩ quan của Ngụy quyền Sài Gòn xuất thân từ mấy vùng Trị - Thiên thuộc nhiều binh chủng hoặc quân đoàn 1 Ngụy đánh đấm máu lửa chả kém gì quân giải phóng.
Bân hắn quá rõ điều này, tại mấy vùng Bình Trị Thiên hiện nay là kinh đô Lâm Âp, đánh nhau với người Hán nhiều, họ máu lửa chả kém gì.
Bân cần quân Tùy mở đường giúp mình để cho thế lực sâu vào mấy vùng này trong 10 năm để có hậu phương chắc chắn mở rộng ra phía Bắc hết Giao chỉ.
Đến năm 617-618 lúc Nhà Tùy suy vi thì học Khúc Thừa Dụ ép vua Đường phong Tiết độ sứ thì hắn cho người lên nhà Tùy ép phải phong hắn làm Thái Thú giao châu.
Cố gắng phát triển rong khi đám người Hán đấm nhau tơi bời đi, cuối thời Tùy có hơn 50 triệu dân,