Lâu lắm rồi hắn mới lại ngồi thuyền đi biển, lại ngồi chềnh ềnh trên tàu để đợi đi lại ko có cơ hội giải trí ngoại trừ đánh bài, cờ, nhảy đàm với đám binh lính và nữ nhân viên.
May mắn hắn có mấy trò chơi cũng như bộ phim để cày đi cày lại, nếu ko trên tàu như thế này thì hắn mệt mỏi và buồn vãi đái.
Đã thế hắn éo có thể tưởng tượng là trong chuyến đi biển lần trước có mấy cô nữ binh có bầu về đất liền phải cưới vội.
Chưa kể mấy lần khác còn làm cho nữ nô lệ có bầu nữa, làm hắn phải giải trừ thân phận nô lệ cho làm người tự do và tổ chức đám cưới.
Hắn ko hiểu vì sao rong cái thuyền có diện tích chật chội như vậy ai cũng có thể bắt gặp mà tụi nó vẫn mèo mả gà đông với nhau được.
Lần này đi thuyền lớn thì càng có khả năng nhất là trên thuyền ít hình thức giải trí cũng như đầy áp lực, thiếu rau xanh, lắm đạm dễ phát sinh tình huống con cu làm mù con mắt của cả nam và nữ.
Vì vậy lần này hắn cho ít nữ lại cũng như tăng cường hết mức rau xanh cũng như bắt cả đàn ông lẫn đàn bà lao động nhiều hết mức để bọn họ tiêu hao hết tinh lực và ko còn sức nghĩ về chuyện vớ vẩn nữa.
Chứ mỗi lần biển về lại ối cô ễnh bụng hoặc máy bà vợ chạy đến nhà hắn cáo trạng vì chồng mèo mả gà đồng bên ngoài trong khi vợ ở nahf lo lắng thủ tiết chờ chồng, chưa kể nhiều bậc phụ huynh cũng dắt con gái đến kiện nữa.
May mắn là người Việt lẫn NgưỜI Hán thời này vẫn có quan niệm đa thê cũng như ko có coi trọng màng trinh như thời còn ảnh hưởng nho giáo nặng nề như thời nam Tống, Minh, Thanh nên mọi chuyện giải quyết êm đẹp.
Nói đâu xa Việt nam thời Đinh Lê, Lí Trần, Hồ, Lê sơ, Lê Trung Hưng, đàn bà tái giá rất nhiều, thậm chí ngay trong giới quý tộc, Hoàng tộc cũng tái giá rất nhiều nên việc coi trọng màng trinh gần như ko có, họ chỉ phản đối cái tệ nạn ko chồng mà chửa thôi.
Tóm lại chuyến đi biển này tàu to và nhiều, hắn bắt buộc phải cho đám này phải nằm lết buổi tối trước khi ngủ chứ mấy cái chuyện long gà vỏ tỏi này hắn đau đầu lắm, nhiều nữ nô còn bàn nhau bẫy lính của hắn để nhanh chóng gỉai trừ thân phận.
Thuyền đi lướt sóng nhanh hơn với 2 cột buồm, hắn đảm bảo hiện nay trên thế giới nếu bất kì ai mà nhìn thấy con thuyền này đều muốn chiếm đoạt nó.
Vì vậy để tránh phiền phức nên con thuyền này hắn chủ yếu chở lính bảo vệ và lương thực lúc về cho cả đoàn cũng như vũ khí, còn hàng hóa thì ở hết trong 5 chiếc thuyền còn lại.
Hàng hóa càn bán 1 số đồ xa xỉ cũng trên con tàu này do những chỗ nó được thiết kế đựng pháo ngày xưa nay thay bằng khoang để đồ.
Vì vậy sức chứa nó rất lớn, Bân tính cho neo tàu lên đảo Jeju rồi sau đó dong thuyền còn lại đến các cảng để tìm người buôn bán, mình nó với số lượng lính lác cũng như vũ khí thì nó thừa sức chống lại cướp biển có ý định cướp tàu.
Hiện tại Bân đang cho tàu đi về hướng Bình Nhưỡng, hiện nó là thủ đô của Cao Câu Ly hiện tại và Triều Tiên tương lai.
Hiện tại thì thành Bình Nhưỡng ko ở trong đất liền hoàn toàn như hiện đại mà nó có mở rộng với 1 vịnh cửa sông, nó là là khu neo đậu tàu, hải cảng tự nhiên cực kì tuyệt vời, nó góp phần giúp cho Bình Nhưỡng là thành thị giàu có nhất Triều tiên với vị trí cực thuận lợi phát triển giao thương.
Hiện tại Bình nhưỡng đã là kinh đô của Cao Câu Ly trong suốt 300 năm nay, quý tộc hàng đàn, các gia tộc lớn rất nhiều, chưa kể là các thị tộc phụ thuộc có quân đội riêng.
Tuy họ có tính tự trị nhất định trong lãnh địa của mình nhưng vãn đứng dưới thái thú quản hạt, tránh cho cái kiểu hội quân làm phản như đời mấy vị vua đầu tiên của Cao Câu Ly.
Không chỉ các thị tộc mà ngay cả chính các quý tộc Cao Câu Ly cũng có quyền có quân đội riêng, tình trạng này đến mãi đến khi hết thời Tam quốc triều tiên mới dứt hẳn.
Hiện tại Bây giờ Bân đang thong dong đi biển đến gần đảo Jeju, khu vực này trong thời kỳ Tamna (200 trước công nguyên ~ 200 sau công nguyên ) được biết đến là đối tác thương mại tiềm năng của Baekje, Goguryeo và Silla dưới triều đại ba vị vua Tam Hàn.
Tamna cũng đã có mối quan hệ ngoại giao tốt đẹp với triều đại Đường của Trung Quốc và Nhật Bản sau khi dành được chủ quyền độc lập vùng biển.
Họ trở thành thần dân của triều đại Goryeo và được chuyển tên thành Jeju có nghĩa là “tỉnh lớn bao quanh biển”.
Vì vậy mà hiện tại Jeju hiện nay là là Tama, nó là 1 quốc gia độc lập khỏi tất cả các nước còn lại nên nhờ nó mà có thể giữ bí mật cho hắn và toàn bộ kế hoạch.
Tuy nhiên để giữ bí mật hơn nữa bân bèn cho tàu đi đến Tama mang cờ khác và khi đén Cao Câu Ly mang cờ khác để các thương nhân nhà Tùy khỏi biết bọn hắn đi đâu, lúc đến Cao Câu Ly thì thuyền trưởng đi lên, tại Tama thì thuyền phó lộ mặt.
Thuyenf của Bân quá lớn, quá lộ liễu, quá thu hút cũng như hình dáng khác lạ của con tàu này với 2 cột buồm mà hiện tại nó đnag là Trung tâm của sự chú ý của người dân cũng như các Thương đoàn tại cảng Jeju.
Vì lẽ vậy mà Bân đã cho bớt người sang tàu to nhất từ các tàu con từ lúc ngoài biển, sau đó vận chuyển bớt hàng mà tàu to chứa sang con tàu còn lại.
6 con tàu cạp cảng chủ yếu để mua thêm rau xanh và nước ngọt cũng như cho đoàn thủy thủ nghỉ xả hơi sau chặng đường dài ngày lênh đênh trên biển.
Thực ra chuyến đi lần này ko phải lần đầu Bân cho người đi tiếp xúc với Cao Câu Ly, hắn đã từng cho 1 tàu đi ra Cao Câu Ly mang vũ khí và vàng, ễ vật, Thủy Tinh đi mở đường trước.
Người của hắn đã gặp được nhiều đại quý tộc có tầm ảnh hưởng theo như những cuốn sách về Lịch sử Triều Tiên mà tay chủ cũ sưu tập.
Những người này toàn là người có lòng trung , có tầm ảnh hưởng với Hoàng đế Cao Câu Ly Anh Dương Vương lúc này chứ ko phải những kẻ sau này tham gia giết Cao Vũ Vương bèn lập hoàng đế làm bù nhìn rồi suýt nữa bị Lí Thế Dân cho mất nước nếu như ko có chốt chặn thành Ahsin thủ vững.
Dù kẻ cầm đầu vụ này là Uyên Cái Tô Văn mới sinh năm 603 hiện tại mới 5 tuổi, nhưng người Cầm đầu vẫn là Anh dương Vương, còn còn Cao Vũ Vương lúc này còn chưa ngồi lên ngôi vị.
Vì thế mà sau khi thấy vũ khí mẫu và 1 thuyền chở đầy vũ khí , muối , vải lụa làm quà tặng thì các quý tộc lập tức mật báo cho Anh Dương Vương