Một tháng sau, "Trách nhiệm" chính thức kết thúc. Sau bữa tiệc đóng máy, cả đoàn bay về thành phố B.
Đường Huệ đã bị thương khi quay phim nên cô đã về sớm. Trương Nhất Linh và Tống Liu đã dành thời gian để đưa cô vào bệnh viện. Trương Nhất Linh cũng đã gặp Tiêu Ái Liên trong bệnh viện, nhìn nhau từ xa, mỉm cười ẩn ý.
Tống Liu vẫn sống trong nhà của Trương gia, hai người sống trong hai căn phòng trên tầng 3. Vào ban đêm, phòng của Tống Liu hầu như trống rỗng.
Dung Nhã Thi và Trương Minh tình cờ thấy Trương Nhất Linh đang đi xuống cầu thang trong bộ đồ ngủ của Tống Liu, cô nhìn vào quần áo của mình chợt nhận ra.
Oh……
Trương Nhất Linh đỏ mặt.
Trương Minh, người cuối cùng cũng nhận ra, hóa ra con gái ông cũng giống với con trai ông.
Trương Minh vô cùng tức giận, nhưng cả gia đình đều không xem trọng ý kiến
của ông, Dung Nhã Thi lạnh lùng nói với chồng: "Nếu ông muốn làm gì hai đứa nhỏ, gia đình chúng ta sẽ không có người để thừa kế."
Trương Minh có chút buồn bực, quyết định mang theo Dung Nhã Thi đi nước ngoài chơi, hoàn toàn buông tha cho hai người.
.
Trương Nhất Linh vẫn làm việc ở Linh Long, cô đi làm cả ngày nhưng cũng thường gọi điện cho Tống Liu. Cô thư ký rất khó hiểu, tại sao sếp của cô luôn cười rất ngọt ngào?
Có phải là đang yêu?
Cô thư ký thật không thể tin được, đóng vai trò hiệu quả nhất trong công việc của phòng thư ký, đồng thời truyền tải tin tức đến từng đồng nghiệp ở Linh Long.
Nhưng không đúng, không ai thân thiết với Trương Nhất Linh ngoại trừ Tống Liu, người vừa quay phim trở về gần đây.
Tống Liu và sếp là một đôi?
Làm sao có chuyện như vậy? Tống Liu được nuôi dưỡng trong Trương gia từ khi còn nhỏ, sếp coi nàng như em gái của mình, đương nhiên thân thiết là chuyện bình thường.
... Thực ra không phải là không thể.
Tống Liu, một trong nhân vật chính trong câu chuyện phiếm của họ, gần đây đã theo đoàn làm phim để chạy quảng bá phim ở các thành phố lớn. Ban đầu nàng không muốn đi, nhưng Trương Nhất Linh nói nàng đang làm phiền cô mỗi ngày.
Nói đến đây, Trương Nhất Linh không thừa nhận đã tha thứ cho Tống Liu chút nào, cô chỉ nói đêm đó chỉ là một tai nạn do nhầm lẫn.
Tống Liu nằm trên giường nghĩ, đã rất nhiều lần phát sinh quan hệ, nàng chưa bao giờ thấy cô không vui.
Khi đối tượng lại giận dỗi, phải dỗ dành.
Tống Liu cẩn thận nhớ lại sự kiện của đêm đó, hình như Trương Nhất Linh đã không nói tha thứ cho nàng.
Tống Liu: "..."
Trương Nhất Linh tỏ vẻ không thương tiếc: "Vậy nên, đi quảng bá đi, đừng cứ lẩng quẩng trước mắt mà ngáng đường."
Ồ, đây là lần đầu tiên Tống Liu nghe ai đó nói nàng như vậy.
Tuy nhiên, nàng vẫn nghe theo lời của Trương Nhất Linh đi quảng bá với đoàn phim, Dung Phỉ đi theo nàng để sắp xếp lịch trình, cô như bị chọc mù mỗi khi thấy Tống Liu và Trương Nhất Linh gọi điện.
Cuối cùng cô không thể không hỏi Tống Liu "Em không bị bệnh gì cả, em rõ ràng có thể kiểm soát bản thân hoàn toàn mà" .
Một trò đùa, Tống Liu đã không làm bất cứ điều gì trong quá trình thôi miên ý thức sâu cấp cao. Làm thế nào nàng vẫn có thể bị bệnh tương tư Trương Nhất Linh?
Tống Liu không nói tới, xua tay:"Tôi sẽ về nhà ăn tối".
Dung Phỉ: "..."
Em đang ở thành phố A, giờ định bỏ cả đoàn về thành phố B ăn tối ??
Tống Liu thực sự vội vã trở về từ Thành phố A đến Thành phố B trước bữa tối, nhưng tiếc là Trương Nhất Linh không đợi ở nhà như nhân vật nữ quyến rũ của Romance, nhìn thấy người yêu về nhà liền chủ động thân mật
Trương Nhất Linh không hề ở nhà.
Tống Liu hỏi Dung Nhã Thi cô đã đi đâu.
Dung Nhã Thi suy nghĩ một hồi, bà nói cô đã cùng một người bạn đi ăn tối.
Trương Nhất Linh có thể hẹn ăn tối với người bạn nào?
Lộ Tín? Đường Huệ? Tề Cảnh?
Đó thực sự là Tề Cảnh.
Trương Nhất Linh và Tề Cảnh ngồi đối mặt nhau, lúc đó Tề Cảnh bày ra kế hoạch với cô nên có hơi xấu hổ không dám gặp cô.
Nhưng không dám gặp thì phải gặp.
Trương Nhất Linh ngồi ở trước mặt, Tề Cảnh đã gần nửa năm không gặp cô, thoạt nhìn cô có chút sững sờ.
Tề Cảnh cười nói: "Nhìn em thật tốt".
Thực sự là do tình yêu bảo dưỡng.
Trương Nhất Linh nói: "Tôi xin lỗi vì vấn đề này."
Tề Cảnh nói: "Là do tôi lừa em, tại sao em lại nói xin lỗi tôi?"
Trương Nhất Linh nói: "Tôi chưa bao giờ nói với anh về Tống Liu và tôi. Bởi vì tôi nghĩ tôi có thể quên em ấy."
"Thật ra, tôi cùng anh lâu như vậy, tôi chưa bao giờ quên em ấy."
"Cho nên, tôi nghĩ tôi rất có lỗi với anh."
Tề Cảnh sững sờ, đột nhiên bật cười: "Nhất Linh a Nhất Linh, sao em lại ... đáng yêu như vậy."
Ban đầu nghĩ Trương Nhất Linh sẽ đổ lỗi cho anh và Tống Liu đã thông đồng để lừa dối cô.
Trương Nhất Linh không biết tại sao: "... Hả?"
Tề Cảnh vẫy vẫy tay, trên mặt nở nụ cười không thể che lấp: "Quên đi, nếu không phải bản thân hiểu rõ, tôi biết mình sẽ không thể giật lấy em từ tay Tống Liu, nếu không tôi nhất định sẽ theo đuổi em."
Trương Nhất Linh chớp mắt.
Tề Cảnh hỏi, "Em không trách Tống Liu chút nào sao?"
“Có chứ.” Trương Nhất Linh mỉm cười, “Nhưng tôi không thể sống thiếu em ấy".
Tề Cảnh sửng sốt, nở nụ cười: "Được rồi, không nói chuyện này nữa."
Anh chân thành nói: "Tôi chúc em hạnh phúc".
·
Trương Nhất Linh và Tề Cảnh ăn tối xong, sau đó cô quay trở lại Linh Long tiếp tục làm thêm giờ, trở về nhà vào khoảng mười giờ.
Dung Nhã Thi cười với cô trong phòng khách mà không nói lời nào, cô nghĩ như vậy có chút kỳ quái, nhưng không nghĩ tới điều