Điều mà Ân Dĩ Mặc muốn nhìn thấy, chính là để cho Tô Thời Sơ tự mình thảo luận về lần hợp tác này.
Trên mặt Tô Thời Sơ mang theo nụ cười giả lả, nhưng trong lòng cô đã muốn sứt đầu mẻ trán, nhất là khi cô nhận thấy Ân Dĩ Mặc không có ý định giúp cô, trong lòng cô lại càng lo lắng.
Cái đồ Ân cẩu này, anh ta rõ ràng là chỉ đến để chê cười cô!
Trương Nhất Minh cũng nhìn ra điểm này, trong lòng ông ta vui sướng đắc thắng, nhưng ông ta vẫn bày ra vẻ mặt khó xử:
“Thư ký Tô, không phải là tôi không chịu nhường cô, chỉ là có một số chi phí ở trong đó, tôi thật sự cần phải cân nhắc cho thật kỹ.
”
Tô Thời Sơ nặn ra một nụ cười: “Ngài tính toán cũng thật kỹ, đối với Tinh Duệ mà nói, rốt cuộc là cái nào đáng giá hơn?”
Đối với câu hỏi của cô, Trương Nhất Minh chỉ cười mà không nói, ông ta vẫn có đủ sự kiên nhẫn để chờ đợi.
Đúng lúc này, Ân Dĩ Mặc vốn đang ngồi vững như Thái Sơn nhìn lướt qua điện thoại, anh bỗng nhiên đứng dậy, không coi ai ra gì mà đi thẳng ra ngoài.
Trong phòng, chỉ còn lại Tô Thời Sơ và Trương Nhất Minh.
Thấy Ân Dĩ Mặc để lại Tô Thời Sơ một mình, trong mắt Trương Nhất Minh lóe lên một tia sáng.
Xem ra, là Ân tổng muốn cho ông ta cơ hội, nếu đã như vậy thì ông ta không thể nào bỏ lỡ nó!
“Thư ký Tô, cô đã nghĩ kỹ chưa?”
Trương Nhất Minh mở miệng, giọng nói của ông ta so với vừa rồi, có vẻ khó nghe hơn trước.
Tô Thời Sơ hơi nhíu mày, nhưng trên mặt cô vẫn mang theo tươi cười: “Thật ngại quá, Trương tổng, tôi cảm thấy ngài vẫn nên suy nghĩ lại, lần đầu tư này, Quốc Tế Huy Hoàng cần một câu trả lời, cũng không chỉ có ngài nói những thứ đó.
”
Trương Nhất Minh chậc chậc một tiếng: “Thư ký Tô, cô còn trẻ.
”
Dứt lời, ông ta cười có chút hèn hạ, muốn đến kéo tay Tô Thời Sơ, lại bị cô né tránh.
Ông ta nhào vào khoảng không, khiến Trương Nhất Minh có chút khó chịu, lông mày của ông ta cũng trầm xuống nói: “Nếu như tôi đoán không sai, đây là hợp đồng đàm phán đầu tiên của cô Tô.
”
Tô Thời Sơ vốn đã cảm thấy chán ghét hành động mạo phạm vừa rồi của ông ta, nhưng khi cô nghe được lời ám chỉ trong câu này, sắc mặt cô lại càng thêm rối loạn:
“Đúng thì sao?”
“Nếu cô đã là một người mới trong ngành này, tôi phải nói cho cô biết một bí mật.
” Trong lời nói của Trương Nhất Minh mang theo sự khinh thường cùng khiêu khích:
“Bất kỳ thư ký nào không lấy được hợp đồng hợp tác đầu tiên, thì sau này khi hợp tác với những công ty khác, cũng sẽ không được thuận lợi.
”
Thấy sắc mặt của Tô Thời Sơ trong nháy mắt cứng nhắc, Trương Nhất Minh cho rằng ông ta đã đả động được cô, ông ta tiếp tục từng bước dụ dỗ:
“Cô Tô, cô cũng đừng cứng nhắc như vậy, nếu cô đã làm thư ký, mà còn là trưởng thư ký của Ân tổng, thì cô nên có chút tự giác, bỏ ra chút hy sinh mới đúng.
”
Ám chỉ trong lời nói của ông ta khiến Tô Thời Sơ vô cùng khó chịu.
Thái dương của cô giật giật, cô cố gắng duy trì tố chất ban đầu của một thư ký, nhưng nụ cười của cô rõ ràng là rất cứng ngắc:
“Không cần, Trương tổng, tôi cảm thấy không cần thiết.
”
Mẹ kiếp, cô thà không nói đến chuyện làm ăn này, còn hơn là đi nói nhảm với tên béo ú này!
Cũng không biết tên Ân cẩu kia có phải cố ý hay không, nhất định phải chọn lúc mấu chốt này để đi ra ngoài!
Tô Thời Sơ đứng lên, làm bộ muốn rời đi, lại không ngờ động tác của Trương Nhất Minh nhanh hơn, ông ta túm lấy cổ tay cô, nhất thời Tô Thời Sơ mất thăng bằng, cô đặt m.
ô.
n.
g ngồi vào trong lòng ông ta.
Ngay lập tức, trong hơi thở của cô nồng nặc mùi kinh tởm khiến cô chán ghét, thân thể cô đồng thời muốn thoát ra, nhưng lại bị Trương Nhất Minh gắt gao ấn ở trên đùi.
“Tô Thời Sơ, cô đừng có mà không biết xấu hổ, cô không nhìn ra thái độ của Ân tổng sao? Chính là để cô đổi lấy lần hợp tác này đấy, đây là Ân tổng đang đề cử cô, cô đừng có mà không biết tốt xấu!”
Lực đạo trên tay của Trương Nhất Minh tăng thêm, ông ta gắt gao ấn Tô Thời Sơ đang giãy dụa xuống, ngoài miệng ông ta còn mang theo nụ cười hèn hạ:
“Cô phải biết rằng, không phải bất kỳ thư ký nào, cũng có thể cùng Tinh Duệ hợp tác lần đầu tiên, đây là khởi đầu tốt của cô.
”
Từng câu từng chữ, giống như âm thanh của ma quỷ xuyên qua tai cô, càng giống như một quả bom, nổ tung trong đầu của Tô Thời Sơ.
Thái độ của Ân Dĩ Mặc, chính là muốn đẩy cô về