Mèo Abyssinian là một loài mèo phi thường thông minh, nói chung tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, thực am hiểu dùng thủ đoạn nũng nịu dẫn đường chủ nhân cung cấp nhu cầu bọn chúng muốn, đồng thời cũng rất trung thành.
Bị chủ nhân tặng cho người ta nuôi, mèo con Pudding hai tuổi vẫn luôn mặt ủ mày chau. Cho dù có mèo khác cách chiếc lồng ném cho nó ánh mắt hiếu kỳ hoặc là thử thăm dò ngửi mùi mèo mới tới, Pudding cũng hờ hững.
Lâm Lan tùy ý nó suy sút hai ngày, vào sáng ngày thứ ba ôm nó ra, dùng bàn chải lông nhựa silicon chải lông toàn thân cho nó một lần, con mèo con tai to hình thể tinh tế tiểu xảo này lập tức theo quán tính phát ra tiếng ngáy.
Không có mèo nào có thể ngăn cản được khoái cảm lúc vuốt lông, nhất là mèo sủng vật đã được nhân loại hầu hạ quen.
“Còn đang nhớ mẹ em à?” Thấy Pudding không bài xích mình, thực thoải mái mà nằm trên đùi cô, Lâm Lan thả mềm âm điệu hỏi thăm.
Vô luận là mèo hay là chó, khi nghe không hiểu ngôn ngữ của nhân loại thì tức khắc đều dựa vào ngữ khí để phán đoán cảm xúc của đối phương, âm điệu ôn nhu của Lâm Lan cũng không làm cho Pudding đã đến đây hai ngày miễn cưỡng xem như quen thuộc chung quanh thập phần buông lỏng.
Nghe được cô nhắc tới chủ nhân trước của mình, Pudding không khỏi nhẹ nhàng kêu một tiếng: “Meo –“ (Nhớ, nhưng em biết, mẹ không cần em nữa, em cũng không thể quay về nhà.)
Lâm Lan trầm mặc một chút, lời nói việc làm cùng thần thái ngày hôm đó của Diêu nữ sĩ, chú mèo thông minh này đã sớm cảm giác được đi, hoặc là nói, sớm hơn trước đó, có thể nó đã có phát giác.
“Meo ô…” (Em biết, từ khi em cùng mẹ cùng nhau tới cái nhà kia, nhân loại già nua kia liền không thích em. Bà ta cứ dùng một loại ánh mắt lúc nào cũng có thể đuổi em đi nhìn em, mỗi lần mẹ đều thực hung mà ngăn khuất trước mặt em, cãi nhau với người kia. Nhưng em biết, mẹ không thắng được người kia.)
Động vật nhỏ mẫn cảm với cảm xúc nhất, từ trong lời nói của chú mèo này Lâm Lan lại phát hiện được càng nhiều ẩn tình trước đó không rõ ràng lắm.
Hồi tưởng một chút bà già kia nói với Diêu nữ sĩ, luôn luôn lặp lại mà nhấn mạnh con dâu nuôi mèo hầu hạ tỉ mỉ bao nhiêu, nói trắng ra là kỳ thật bà già kia cũng không phải ghét bỏ con dâu nuôi mèo, mà là chán ghét cô ấy vì nuôi mèo hao tốn quá nhiều tiền, nhưng bởi vì tiền kia là con dâu tự mình kiếm nên bà ta không có miệng để trắng trợn đi chỉ trích, lần này liền tìm cớ mang thai không nên nuôi thú cưng phát tác tứ phía mà thôi.
Hơn nữa có thể thành viên phái nam vẫn luôn không xuất hiện trong cái nhà kia cũng ôm ý nghĩ nhất trí với bà già kia cho nên dứt khoát tránh mà không gặp, để cho tiếng xấu với hỏa lực tập trung hết trên người bà già kia, giống như thế này thì bọn hắn liền có thể vẫn luôn trong sạch.
Đây cũng là vì cái gì mà có mâu thuẫn trong nhà thì mẹ chồng có tiếng xấu chiếm đa số, chồng với cha chồng tương đối ít bị bêu danh, trên thực tế loại đàn ông này mới là bên được lợi nhiều nhất trong chiến tranh giữa mẹ chồng với nàng dâu.
Lâm Lan không khỏi cảm thấy buồn nôn một trận, nhưng cũng càng đau lòng hơn cho mèo con với chủ mèo, lúc Diêu nữ sĩ gả đi khẳng định không nghĩ tới người nhà kia đều là cái tính tình này đi.
Nhưng những lời này cô không có khả năng nói với Pudding, mà là càng thả giọng mềm mại hơn, nhẹ nhàng sờ lên đầu mèo con.
“Cô ấy không phải thật sự không cần em, chỉ là không có cách nào, đưa em tới chỗ chị đây chỉ là vì có thể để em sống tốt hơn. Pudding, về sau em sẽ có nhà mới, cùng rất nhiều đồng bạn.”
Pudding dịu dàng ngoan ngoãn tùy ý để chủ nhân mới vuốt ve bản thân, đây là một chủ nhân thần kỳ có thể nghe hiểu được nó nói chuyện, cũng có thể để nó nghe hiểu lời nói, cũng thực ôn nhu đối với nó, cho nên đến hoàn cảnh mới xa lạ nó cũng không quá mức bất an, đang từ từ tiếp nhận tình cảnh mới.
“Meo…” (Em biết, mèo con trưởng thành kiểu gì cũng sẽ rời khỏi mẹ. Lan Lan, em ở lại nơi này, sẽ không chạy loạn.)
Thật sự là mèo con được nuôi đến phi thường nhu thuận lại thông minh a, Lâm Lan âm thầm cảm thán, đem nó từ trên đùi bế lên thả tới trên mặt đất: “Như vậy Pudding, hoan nghênh em với cái nhà mới này. Em tính về trong lồng quan sát đồng bạn mới này một chút trước, hay là tiếp xúc cùng bọn chúng một chút, cùng nhau chơi đùa hả?”
Tình huống của chú mèo này đặc thù, hơn nữa tính cách tốt lắm, Lâm Lan không tính sẽ cách ly một tuần để xem tình huống, trực tiếp trưng cầu ý kiến hỏi nó muốn trực tiếp gia nhập đoàn đội hay không.
“Chị có thể cam đoan, bọn chúng tuyệt đối sẽ không khi dễ em đâu.”
Mèo con màu đỏ vàng nhỏ xinh ngửa đầu nhìn cô một cái, cái đuôi có một đoạn màu đen dài nhỏ lắc lắc, giống như đang tự hỏi gì đó, sau đó lại kêu một tiếng: “Meo…” (Lan Lan chị sẽ bảo vệ em đúng không ?)
“Đúng.” Lâm Lan gật đầu: “Chị đáp ứng mẹ em, sẽ chiếu cố em thật tốt.”
Được câu hứa hẹn này, chú mèo Abyssinian này triệt để yên lòng, chạy chậm đi qua khu nghỉ ngơi cho mèo cách một cái hàng rào thấp bé.
Cho tới bây giờ, trong nhà đã có 12 con mèo.
Trừ bỏ mèo nhà Tuyết Hoa, còn lại từ gia tộc mèo đen cho đến mèo sủng vật quý báu lĩnh về đều là nhân viên quán trà, Lâm Lan đang chiếu cố bọn chúng đồng thời dạy bảo bọn chúng 18 cách bán manh cùng các kỹ xảo nhỏ ứng phó với các loại khách hàng.
Trước khi hợp đồng thuê mướn ở cửa hàng trà sữa triệt để đến hạn, ba Lâm đã đem các loại giấy phép quán trà mèo phải dùng đều chạy xuống xong, chờ tới ngày thứ hai cửa hàng trưởng tiểu Trương dời đi rồi, việc xác nhập cùng trang hoàng hai gian cửa hàng cũng lập tức bắt đầu tiến hành.
Thuận tiện nhắc đến, động thi công trang hoàng là Trình Phong Dương giới thiệu, nghe nói là đội ngũ trang hoàng danh tiếng cao trong ngành. A, những tài liệu trang hoàng này lựa chọn cùng mua ở đâu, cũng là Trình Phong Dương giúp đỡ liên hệ cùng đưa hàng.
Lấy lý do xem xét tiến độ công trình cùng quan sát chất lượng trang hoàng, Trình Phong Dương ba đầu hai đầu chạy về phía Lâm gia bên này, hiện trường thi công một mảnh đinh đinh đang đang cũng không ảnh hưởng anh ấy gặp mặt Lâm Lan chút nào, hai người thảo luận xem nếu sơ đồ thi công có chỗ nào không đúng thì tùy thời có thể tìm thợ trang hoàng sửa ngay tại chỗ.
Lâm Lan không dị nghị chút nào với cái này, từ sau khi phát hiện thẩm mỹ yêu thích của Trình Phong Dương rất giống với mình, cô liền phi thường thích nói chuyện phiếm với anh ấy, quan hệ của hai người đã là bạn bè không tệ.
Có khi xem như không nói chuyện trang hoàng được, đôi bên cũng sẽ nói về thú cưng trong nhà của mình –– hoặc là thổi phồng nhóc con nhà mình thông minh hiểu chuyện càng chuẩn xác thế nào.
“Phong Dương tôi nói anh nghe, Tuyết Hoa nhà tôi nó nha… còn có Lam Bảo nhà tôi… Mặc Mặc nhà tôi…”
“Tinh Tinh nhà tôi cũng vậy đó, Lan Lan tôi nói cho cô biết… bla bla…”
Trong quầy bán quà vặt chỉ cách một gian cửa hàng cách đó không xa, nhà họ Lâm đã sớm nhìn thấy con gái cứ nói chuyện phiếm chung một chỗ đi lại gần với một người trẻ tuổi. Con gái tựa hồ chuyên chú chuyện mở quán nên gì cũng chưa ý thức được, nhưng mà làm người đứng xem vợ chồng Lâm lão lại liếc mắt một cái là nhìn ra tình huống.
“Tiểu tử thúi kia có ý tứ với Lan Lan nhà chúng ta!” Lúc Lâm Hữu Dư nói ra lời này biểu lộ không tốt lắm.
“Còn cần ông nói, tôi đã sớm nhìn ra!” Vương Tú Chi trợn mắt liếc chồng một cái, sau đó vụng trộm nhìn quanh: “Xem Lan Lan kiểu này, còn đần độn không biết đâu.”
Tiểu tử này xuất hiện, nhà họ Lâm biết đến. Nói là vì cảm tạ báo đáp trước đó Lan Lan trả ví tiền giúp thân thích trong nhà. Nhưng cậu này một nhà thiết kế ưu tú trong ngành, hỗ trợ thiết kế trang hoàng miễn phí đã rất tốt rồi, không tính sau này vừa là giúp liên hệ vật liệu vừa là giúp giới thiệu đội thi công, còn cách tầm vài ngày liền đến giúp đỡ kiểm tra tiến độ, nhiệt tình cũng quá mức một chút.
Đối mặt với một tiểu tử trẻ tuổi rõ ràng xum xoe với khuê nữ nhà mình, phản ứng của hai vợ chồng không giống nhau.
“Tôi cảm thấy được, nếu là Lan Lan thành một đôi với cậu ấy, tôi cũng không phản đối.” Làm mẹ ruột, bà tự nhiên là hỏi thăm rõ