Mấy phút sau, phòng cũ Lâm gia, đại tiểu thư ôm Chinchilla ngồi trên sô pha đã lúm đồng tiền như hoa, TV trên tường đang chiếu gameshow trong ngày Tết, trong tiếng nhạc hỗn hợp có tiếng cười vui ha ha, một chút cũng không nhìn ra được cảm xúc khi khóc thảm ở lầu 2.
“Đến, Tiểu Vương, ăn trái cây!” Vương Tú Chi bưng đĩa trái cây đã cắt xong lên bàn trà, nhiệt tình chiêu đãi cô nàng này.
“Cảm ơn bác gái Lâm.” Vương Giai Y lập tức đứng dậy nói cảm ơn, trên mặt có chút xấu hổ, “Đột nhiên thăm hỏi, con cũng không có mang chút quà tới đây…”
“Không cần không cần.” Mẹ Lâm liên tục khoát tay, “Con một cô gái ở chỗ này qua Tết cô đơn, tới ăn bữa cơm mà thôi, không cần thiết như thế. Quán trà của Lan Lan nhà bác thời gian này cũng được con chiếu cố không ít.”
“Vương tiểu thư, cô cứ an tâm ngồi ở đây xem TV đi.” Lâm Lan cũng cười tiếp đón, “Hồi nữa tôi cũng sẽ gọi Tống Tân Dân lên.”
Vương Giai Y cũng gọi, không có đạo lý không cho đồng chí Tiểu Tống tới a, dứt khoát cũng cùng gọi luôn đi.
Một hồi điện thoại gọi xuống, kết quả người ta đã đi ra ngoài sưu tầm phong tục rồi, có điều đáp ứng lúc giờ cơm sẽ tới.
“Tiểu Tống không đến?” Mẹ Lâm nghe được điện thoại hỏi một câu.
“Ừm, phải buổi tối.” Lâm Lan trả lời.
“Vậy thì thật là tốt.” Mẹ Lâm vừa nói lại vừa đi tới phòng bếp, “Chờ mẹ chiên thịt viên hết rồi, buổi tối liền làm một chậu thịt kho tàu đầu sư tử* bưng lên bàn. Ông già, chảo dầu nóng lên chưa?”
*: nghe thì là đầu sư tử, trên thực tế nó là món thịt viên được kho tàu thôi, từ đây xuống dưới mình sẽ để nó là thịt viên kho tàu. Mình để hình phía dưới nha.
“Nóng rồi!” Phòng bếp truyền đến tiếng ba Lâm, “Đã bắt đầu nổ!”
Kèm theo đó là tiếng vang của dầu chiên, từng đợt mùi thơm cũng bay tới từ phòng bếp.
Lúc này mẹ Lâm đã đi vào phòng bếp, hai người ngồi trong phòng khách đều không nhìn thấy tràng cảnh bên trong, nhưng có thể nghe thấy tiếng bà với ba Lâm: “Sao ông nắn viên bánh cứ luôn một cái to một cái nhỏ? Đi đi đi, nơi này để tôi tới, ông đi phòng mẹ nhìn xem có cái gì cần hỗ trợ không. Lúc trước lão thái thái nói để ông giúp bà dán giấy cắt ở chỗ ban công kia a, mau đi.”
Ba Lâm bị ghét bỏ tay nghề rủ rũ, nghênh đón là khuôn mặt cười hì hì của con gái: “Ba, ba lại khiêu chiến thất bại rồi?”
Lâm Hữu Dưu lập tức không phục, quay đầu lại nhìn thoáng qua phòng bếp trong miệng lại là nhỏ giọng lại nhỏ giọng oán giận: “Kỳ thật lớn một chút hay nhỏ một chút có sao chứ, chiên ra không phải đều bị ăn như nhau à?”
Dù thế vẫn là bị người trong phòng bếp nghe được: “Ông già, ông nói cái gì?”
“Không có! Tôi đi giúp mẹ dán giấy cắt hoa!” Cha già liền cộp cộp cộp mở cửa chạy, lưu lại con gái đứng tại chỗ che miệng cười trộm.
Trong không khí tràn ngập mùi thơm thịt viên sau khi được chiên dầu, Vương Giai Y ôm Chinchilla nhìn người Lâm gia hỗ động, vốn dĩ bởi vì mèo mà thả lỏng lại co quắp lập tức lại xông tới, hiện tại cô ngồi sô pha nhà người khác ôm mèo nhà người khác, còn ăn trái cây nhà người khác xem TV nhà người khác, còn được mời tới làm khách ăn cơm tối, quả nhiên vẫn là chuẩn bị một chút…
“Meo ô ––– “ (Lan Lan, mùi thơm quá, em muốn ăn!)
Chinchilla vẫn luôn ngồi an ổn trong lòng Vương Giai Y không chịu nổi mùi, bắt đầu xao động kêu meo meo, thấy Lâm Lan không để ý tới nó, Bạch Ngân quay đầu lại ấn móng vuốt nhỏ lên đầu vai Vương Giai Y, phát ra tiếng kêu y như nũng nịu vậy.
“Meo!” (Nô tài, nhanh đi lấy đồ ăn kia cho ta ăn!)
Cho ăn thịt viên là không thể nào, kêu nữa cũng là không thể nào.
“Hình như Bạch Ngân đói bụng.” Nhìn ra con mèo con này không an phận, càng nhìn ra được đại tiểu thư ngồi xem TV trong lúc mọi người đều làm việc không được tự nhiên, Lâm Lan đúng lúc đề nghị, “Có muốn giúp tôi cùng đi cho mèo ăn, thuận tiện chơi đùa với chúng hay không?”
Hai mắt đại tiểu thư lập tức tỏa sáng: “Có thể chứ?”
“Đương nhiên. Mấy đứa nó đứa nào cũng mới tắm xong, trên người đang vừa thơm vừa mềm đó.”
Hiện tại quán trà lại không mở cửa, cô lại có thể gặp được mấy con mèo đó, cái này tương đương với bao hết cà phê mèo đi! Thật hưng phấn!
Kết quả là, Vương Giai Y rất vui vẻ theo sát Lâm Lan lại dời trận địa, một chút cũng không cảm giác dự kiến được lập tức sắp bị cửa hàng trưởng Lâm sai sử cùng nhau sắp xếp chậu cơm mèo với bồn tắm.
Màn đêm dần dần buông xuống, chờ đồng chí Tiểu Tống ra ngoài thu thập phong tục xuất hiện, nhà họ Lâm cũng chính thức ăn cơm.
Qua Tết ở nhà người khác là trải nghiệm mà trước nay Vương Giai Y chưa từng thử qua, người nơi này không có chùm đèn thủy tinh cô thường thấy trong nhà, cũng không có đầu bếp tay nghề cao cấp, bày trên bàn cơm dưới cái nhìn của cô đều là thức ăn bình thường phổ thông, nhưng cũng rất mỹ vị tương tự, cũng làm cho cô thật ấm áp.
“Tiểu Vương, Tiểu Tống, đều đến ăn!” Các trưởng bối mời bọn họ gắp thức ăn, giữa mày đều là thiện ý ôn nhu.
“Cảm ơn bà nội Lâm!” Tống Tân Dân nhìn thấy bà nội gắp cho cậu một cái đùi gà, vội vàng lên tiếng nói cảm ơn.
“Tuyết Hoa!” Lâm Lan ngồi cách cô đang cúi đầu răn dạy mèo trắng lớn dưới gầm bàn, “Trước đó em đã nếm qua không ít cá khô đồ ăn vặt, hôm nay đã ăn vượt chỉ tiêu, không thể đòi đồ ăn với ông ngoại em nữa!”
Mèo điền viên màu trắng hướng về phía cô phát ra tiếng meo yếu ớt, thậm chí còn chạy đến bên chân Lâm Lan ngửa bụng lên lăn lộn vài cái.
“Làm nũng cũng vô dụng!” Lâm Lan không dao động, “Đi ra, nếu hôm nay em lại ăn vụng, chị đưa đồ ăn vặt ngày mai của em đưa hết cho mấy đứa Lam Bảo ăn!”
Làm nũng vô dụng còn thiếu chút nữa bị trừ đồ ăn, mèo trắng lớn rũ mi trĩu mắt chạy tới trên nệm sưởi chỗ phòng khách, thành thành thật thật cuộn thành một cục ở nơi đó, nhìn sợ sệt. Mấy con mèo chung quanh cũng ghé vào bên trên từng con quay đầu nhìn nó, mặc dù mỗi con đều biểu lộ rất cao lãnh, nhưng không hiểu sao chính là có loại vui sướng khi người gặp họa nhàn nhạt.
Sau đó Lâm Lan lại giương mắt nhìn cha già: “Ba ba cũng thế, có chút định lực nha, đừng cứ nó vừa làm nũng ba liền vụng trộm cho, ăn hư bụng có ba chịu.”
Ông ba Lâm vờ như nhìn chung quanh chỉ có thể cười trừ hai tiếng, rước lấy bạch nhãn của vợ già với mẹ già hai bên trái phải đưa cho.
Vương Giai Y không nhịn được vụng trộm cười lên, căn phòng mở máy sưởi này ấm áp lại vui vẻ, đêm Tết ông Táo** đều vui vẻ như vậy, đem giao thừa ngày mai nhất định sẽ càng náo nhiệt.
**: Ở một vài đoạn chương trước mình không chia rõ đêm giao thừa với đêm tết ông táo cho lắm, mình sẽ sửa rồi cập nhật lại, xin lỗi mọi người, mong mọi người thông cảm.
Đại tiểu thư đoán không sai, cơm tất niên của nhà họ Lâm vào đêm giao thừa càng thêm phong phú, không chỉ là người, còn có đám mèo.
Hôm giao thừa đó tới nhà cô nhưng đã chuẩn bị đủ quà Tết tới gõ cửa vào nhà, đương nhiên, Tống Tân Dân kia cũng thế. Sau khi hai người vào nhà vừa chúc Tết nhau xong đã bị cửa hàng trưởng Lâm gọi đến cùng nhau cho mèo ăn.
Chỉ có cho mấy nhóc này ăn no rồi, bọn chúng mới sẽ không bị đồ ăn trên bàn cơm hấp dẫn lực chú ý, không khống chế nổi mà muốn trộm lấy đồ ăn.
“Cửa hàng trưởng, cơm mèo hôm nay thật xa hoa a!” Tống Tân Dân giúp đỡ cho mèo ăn phân biệt ra được một chút khối thịt cố ý không để vỡ vụn, phát hiện phẩm cấp nguyên liệu nấu ăn đều rất cao rồi không khỏi giật mình, “Nên nói không hổ là cơm qua Tết sao, xem như là cho người ăn cũng là bữa tiệc lớn xa hoa!”
“Đúng thế, một năm một lần nha, cho chúng nó ăn bữa ngon.” Lâm Lan trả lời.
Đại tiểu thư không hiểu nhiều lắm về cơm mèo: “Nhìn chúng nó đều rất thích, cơm mèo này rất tốt sao? Trước kia tôi thấy sủng vật nhà người khác cho ăn cơm không ít đều là thịt sống, sống với chín loại nào tốt?”
“Ờm, đều có thể
Vịt muối (Vịt này được ướp trong loại nước muối đặc biệt, nhưng sự thật là mình vừa nhìn ảnh chỉ nghĩ đến món vịt luộc (=_=))