Edit: Lune
Tận mắt nhìn thấy vị đồ đệ lúc nào cũng để ý đến hình tượng mà phải thốt lên như thế, Lưu Bình khẽ thở dài một tiếng, nói với Ngụy Tô Thận: "Chuyện cậu oán hận nhà họ Tiếu cũng là điều dễ hiểu, nhưng dù sao nó vẫn là em trai của cậu."
Ngụy Tô Thận nghe xong, đổi giọng: "Nửa giá."
Tiếu Tuấn nắm chặt tay, tức giận đến tột cùng.
Gà trống lại bay qua lần nữa, sau khi lau sạch lòng trứng trên người Tiếu Tuấn lại bay về trong ngực Ngụy Tô Thận, ánh mắt lộ ra vẻ từ bi.
Ngụy Tô Thận: "Vậy thì bỏ đi."
Tiêu Tuấn nghiến răng: "Anh trêu tôi đấy à!"
Trả tiền không muốn, nửa giá không nghe mà miễn phí cho cũng không cần.
Phương Sam thì thào nói với Ngụy Tô Thận: "Tôi mà gặp phải ký chủ khó tính như vậy, kiểu gì cũng sẽ cho một bài học nhớ đời."
Nghĩ đến ngày giỗ của vị ký chủ chân chính kia đã qua hơn một năm, ánh mắt của Ngụy Tô Thận lại trở nên phức tạp vô cùng.
Lờ đi cảm xúc phẫn nộ trong mắt Tiếu Tuấn, Ngụy Tô Thận kiểm tra giá trị linh lực: 15.
Cao hơn nhiều so với nhiệm vụ trước đó.
Không nghe mấy lời khuyên của Phương Sam xây thêm gạch cho đối phương nữa, Ngụy Tô Thận không hề do dự đầu tư giá trị linh lực lên người mình.
Muốn đạt được thể chất hoán linh hoàn chỉnh, còn cần hơn tám mươi giá trị linh lực nữa.
Nếu giờ đổi thì mới được tí râu ria, về phần kiếm gỗ đào, trong tay Phương Sam đã có một cây, giờ lại chọn thêm một cây kiếm gỗ đào tư chất bình thường nữa thì cũng không có nhiều tác dụng.
Phương Sam thấy không khuyên được hắn, bất lực nói: "Vậy thì đổi công pháp đi."
Ánh mắt Ngụy Tô Thận dừng lại ở ba chữ.
Xét từ cái tên — đã thấy cực kỳ không đứng đắn.
Trên thực tế, đây lại là một quyển công pháp vô cùng nghiêm túc, còn gọi là thuật trị liệu, trong quá trình chữa trị còn có thể nâng cao thể chất từng chút một.
Quan trọng nhất là nó rẻ, chỉ tốn có 10 giá trị linh lực.
Quá trình trao đổi nhìn từ bên ngoài giống như Ngụy Tô Thận đang ngây người.
Sau khi bị lờ đi vài lần, sắc mặt Tiếu Tuần càng lúc càng lạnh lẽo, đột nhiên hỏi: "Ngươi là ai?"
Trước kia Tiếu Kỳ khi nói chuyện còn không dám nhìn gã, làm sao lại đột nhiên có sự thay đổi lớn như vậy được?
Nghe vậy Ngụy Tô Thận cười nhạt, dùng ánh mắt nghiên cứu nhìn gã.
Tầm mắt Tiếu Kỳ chuyển sang con gà trống bên cạnh, trong lòng dần dần xua tan hoài nghi vừa rồi.
Cảm giác của linh sủng rất nhạy bén, nếu là quỷ bám vào, hai bên tuyệt đối không thể ký kết khế ước được.
Lúc này Lưu Bình mới chậm rãi lên tiếng: "Tính cách của linh sủng sẽ ảnh hưởng đến chủ nhân."
Ông nội của Tiếu Tuấn có một con thiên cẩu nên gã cũng có chút hiểu biết về linh sủng.
Nhìn lòng trứng trên tay vẫn còn ấm, đức hạnh của con gà trống kia còn kém hơn cả bọn lưu manh, nghĩ như vậy, tính cách Tiếu Kỳ thay đổi cũng có thể hiểu được.
Sắc mặt Lưu Bình vô cùng phức tạp, tuy rằng tính cách của linh sủng sẽ ảnh hưởng đến chủ nhân, nhưng thật ra không nhiều lắm.
Trong một thời gian ngắn mà có thể khiến một người tối tăm biến thành một người gian xảo lõi đời như vậy, đến cùng là con gà kia hư hỏng đến mức độ nào mới được?
Chuyện nào ra chuyện đó, việc linh sủng xuất hiện vẫn cực kỳ đáng coi trọng.
Đặc biệt là con gà này có chỉ số thông minh rất cao, chứng tỏ giá trị của nó cao hơn linh sủng bình thường nhiều.
"Ngươi đủ tư cách tiến vào Thiên Cơ môn." Lưu Bình nói.
Ngụy Tô Thận không suy nghĩ lập tức từ chối ý tốt của ông.
Sau khi để lại danh thiếp cho Cao Soái, hắn ôm gà trống ra ngoài cửa, bóng dáng dần chìm vào trong bóng đêm.
Tiếu Tuấn đứng tại chỗ bất động, mái tóc trước trán che khuất phần lớn khuôn mặt của gã.
Lưu Bình phần nào đoán được sự thay đổi trong tâm lý của gã.
Từ nhỏ gã đã phải cố gắng gấp mấy lần người khác, thậm chí còn bị ràng buộc một thời gian.
Cho dù bản thân Tiếu Kỳ có là củi mục nhưng chỉ cần một con linh sủng cũng đủ để hắn có chỗ đứng trong giới trừ tà rồi.
"Mỗi người đều có cơ hội của riêng mình." Lưu Bình nói.
Tiếu Tuấn gật đầu nhưng vẫn nắm tay vẫn không thả ra.
Lòng người kỳ lạ như vậy đấy, là anh em ruột thịt, tất nhiên gã hy vọng dù Tiếu Kỳ bị đuổi ra khỏi cửa vẫn sẽ sống thật tốt.
Nhưng điều tốt này không bao gồm cả việc vượt qua thành tích của gã.
·
Bóng đêm lan tỏa, bên dưới ánh đèn cao áp có một người say rượu đang nằm ở ven đường, hắn nhìn thấy một cậu bé đẹp trai từ xa đi tới, bắt đầu nổi ý xấu, định cầm chai rượu đứng lên rồi nhảy ra hù dọa một phen.
"Quả trứng từ đâu ra?" Cậu bé hỏi con gà trên tay.
Con gà trống lầm bầm hai tiếng.
Người say rượu tỉnh táo không ít, chửi một câu bệnh thần kinh, người mà lại đi nói chuyện với gà.
Chửi xong thì cậu bé cũng đã đi xa.
Sau khi đến một nơi khuất, Ngụy Tô Thận đặt Phương Sam lên băng ghế công viên rồi bắt đầu tu hành.
Mở/Đóng, vào phần tu hành nhìn là biết.
Người khác phải điên cuồng tập luyện còn những gì hắn cần làm là bấm vào giao diện để chọn xác nhận luyện tập.
【Hệ thống thông báo: Học được thuật Hồi Xuân! Cấp độ hiện tại: Cấp 1.】
Nếu muốn thăng cấp bạn cần phải hít thở không khí dưới ánh trăng mỗi đêm và điều quan trọng nhất là phải bổ sung giá trị linh lực.
Cơ thể ban đầu của nguyên chủ vốn đã rất đẹp, sau khi dùng thuật Hồi Xuân thanh tẩy tạp chất trong cơ thể, khí chất lập tức được lên đời, thoạt nhìn giống như một cây trúc trên núi cao,