Edit: Lune
Tiếu Tuấn phát hiện không khí không đúng lắm, đang tự hỏi vì sao bố lại không cảm thấy vui vẻ.
Ngụy Tô Thận nhìn cánh gà trống bên kia mở ra khép vào liên tục giống như đang vỗ tay nên cũng vỗ tay theo.
Bốp bốp bốp.
Tiếng vỗ tay giống như đánh vào mặt người khác, vừa vang vừa đau.
Ngụy Tô Thận: "Con thừa nhận, bản lĩnh của nhà họ Tiếu rất lợi hại."
Tiếu Tuấn nghĩ thầm lúc mới gặp, Tiếu Kỳ từng mỉa mai bản lĩnh nhà họ Tiếu, sau đó còn không biết trời cao đất dày mà đánh cuộc với bố.
Giờ thua rồi mới chịu thừa nhận nhà họ Tiếu lợi hại.
"Bố...ngài đây đúng là một mũi tên trúng hai con chim." Thấy sắc mặt Tiếu Chí Đồng không tốt cho lắm, Tiếu Tuấn nhanh trí khen một câu để lấy lòng.
Lời còn chưa dứt đã bị một cơn gió hất bay đến góc tường.
Đụng phải miệng vết thương, Tiếu Tuấn bị đau xoa nhẹ lên tay, không hiểu tại sao bố lại đột nhiên ra tay với mình.
Động tác vỗ cánh của Phương Sam dừng lại, ánh mắt nhìn Tiếu Tuấn khá là xúc động —
Một mũi tên trúng hai con chim?
Chậc chậc...!Lời nói này thật chuẩn không cần chỉnh.
Tiếu Chí Đồng lạnh lùng lên tiếng: "Nhớ rõ chuyện lúc trước con đã đáp ứng."
Ngụy Tô Thận gật đầu: "Lúc nào con cũng có thể trở về nhà họ Tiếu được, nhớ chuẩn bị tài nguyên đầy đủ."
Tài nguyên tu luyện rất quý giá, dù có nhiều tiền cũng không mua được nên ngay từ đầu hắn đã chọn lối đi tắt này rồi.
Khóe miệng Tiếu Chí Đồng giật giật, hoàn toàn khẳng định tất cả đều đã được lên kế hoạch từ trước.
Ngụy Tô Thận: "Thằng bé kia đâu?"
Tiếu Chí Đồng: "Ta sai người đưa nó về Miêu Cương rồi."
Ngụy Tô Thận nhíu mày, không nói gì.
Bố mẹ đứa bé kia đều chết ở nơi đất khách quê người, khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Tuy nói trẻ con không có tội nhưng rõ ràng cái nhìn của đứa bé này đã sớm lệch lạc, nếu để nó tiếp tục ở đây không chừng lại đi theo lối mòn của mẹ nó.
Qua một ngày nữa mới tròn bảy ngày.
Lúc này, Ngụy Tô Thận lại nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn.
【Tiến độ nhiệm vụ: Hoàn thành trước thời hạn.
Đánh giá: Cao thủ.
Mượn đao giết người giải quyết cổ nữ Miêu Cương, giá trị linh lực tăng thêm 7 điểm, tổng cộng 23 điểm.
Phần thưởng: Một con sâu độc +.】
Ngụy Tô Thận nhấp vào dấu + sau đó thông tin chi tiết về cổ trùng nhảy ra.
Loài: Sâu bất tử.
Đặc điểm: Yêu đời, yêu trai đẹp.
Cách nuôi: Thích ăn sâu bướm.
Tác dụng: Chất nhầy có thể thúc đẩy chữa lành vết thương.
Phương Sam ra vẻ ngạc nhiên: "Tốt cho vết thương, tuyệt vời! "
Anh xứng đáng phải làm vú em cả đời.
Ánh mắt đen kịt của Ngụy Tô Thận đảo qua, Phương Sam biết điều ngậm miệng lại, cái mỏ nhọn vì cố nén cười mà nhìn qua vô cùng quái dị —
Với những nỗ lực không ngừng nghỉ của mình, cuối cùng cậu cũng đã huấn luyện ký chủ trở thành một vú em đủ tiêu chuẩn.
Ngụy Tô Thận thừa biết cậu đang suy nghĩ đen tối gì trong đầu, cười nhạt một tiếng không nói gì.
Tiếu Chí Đồng không ở lại, cố ý đặt khách sạn, khả năng do quá tức giận.
Tiếu Tuấn muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn đi theo.
Ngay khi họ rời đi, Ngụy Tô Thận nhấp vào Có ở cột Nhận, trên bàn lập tức xuất hiện một con sâu to béo.
Phương Sam bay qua, dùng móng vuốt gảy nhẹ.
Nhìn bộ dạng của cậu, Ngụy Tô Thận không nhịn được, nhắc nhở: "Không được ăn."
Gà trống biến mất, thay vào đó là một thiếu niên xinh đẹp xuất hiện: "Tôi không phải là gà thật."
Sâu bất tử hoàn toàn không sợ người lạ, chủ động bò về phía Phương Sam cọ cọ, sau đó lại bò đến gần tay Ngụy Tô Thận cọ cọ.
Nghĩ đến "yêu đời, yêu trai đẹp" được nhắc đến trong phần giới thiệu, Ngụy Tô Thận lập tức cảm thấy đau đầu.
Phần lớn tình huống, Phương Sam vẫn là một người rất đáng tin cậy.
Cậu biến ra một cái lọ nhỏ: "Để vào bên trong."
Trên đỉnh lọ chỉ có một cái khe hở bé xíu, Ngụy Tô Thận mở ra nhìn một chút: "Có sợ buồn quá mà chết không?"
Phương Sam: "Yên tâm, đây là lọ chuyên nuôi sâu độc."
Sâu bất tử rõ ràng rất thích hoàn cảnh u ám bên trong, thêm nữa tính cách của nó khá hoạt bát nên một giây cũng không chịu nằm yên.
Phương Sam: "Đặt tên đi, sâu bất tử có chỉ số thông minh rất cao, gọi vài lần là nó nhớ."
Ngụy Tô Thận không suy nghĩ bao lâu đã đưa ra quyết định: "Gọi là Nhị Sam."
Ánh mắt không tốt của Phương Sam đảo qua: "Anh bảo tôi ngốc?"
Ngụy Tô Thận cười nói: "Vậy gọi là Lấp Lánh."
Bị nụ cười của hắn làm cho lóa cả mắt, Phương Sam không phản đối cái tên này nữa, tự mình đi đun nước pha trà, cực kỳ có ý muốn buôn chuyện ban đêm.
Đợi mùi trà thơm ngát, cậu chậm rãi mở miệng: "Giờ chúng ta có thể nói về cách rời khỏi thế giới này."
Ánh mắt Ngụy Tô Thận hơi đổi nhưng vẫn không lên tiếng.
"Trước mắt mà nói, anh có được hai thứ không tệ là 《Thuật Hồi Xuân》 cùng sâu độc." Nói đến đây Phương Sam dừng một chút: "Lợi dụng