Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Sáng hôm sau.
Trước khi đến lớp, Diệp Oản Oản về ký túc xá trước.
Cô chưa kịp lấy chìa khóa, cửa đã được người bên trong mở ra: "Oản Oản, cậu về rồi!"
Giang Yên Nhiên vui vẻ đứng trước cửa, đoán chừng là nghe được tiếng bước chân của cô.
Đã quen sống một mình, đột nhiên lại có người mở cửa, cảm giác này khiến Diệp Oản Oản sửng sốt trong chốc lát.
"Ừ, nhanh nói cho tớ biết, tối qua hai người đã làm gì?" Diệp Oản Oản vội vã muốn hóng chuyện.
Giang Yên Nhiên chần chừ một chút, đáp: "Tớ nói cho Sở Phong sự thật."
Diệp Oản Oản sửng sốt: "Hả? Cậu nói cho Sở Phong biết cái gì?"
"Tớ nói với cậu ấy, hẹn cậu ấy ra ngoài là chủ ý của cậu, mà tớ ngay từ đầu đã muốn dùng cậu ấy để chọc Tống Tử Hàng giận, tớ không muốn lợi dụng cậu ấy cho nên đã nói cho cậu ấy biết. Lấy trạng thái hiện tại của tớ, quả thật không có cách nào lập tức cùng người khác nói chuyện tình cảm, chuyện này đối với cậu ấy không công bằng." Giang Yên Nhiên trả lời.
"Được rồi..." Diệp Oản Oản thở dài.
Lấy tính cách của Giang Yên Nhiên, kết quả này ít nhiều cô đã đoán được, lúc đầu cô cũng không hi vọng hai người này tiến triển nhanh như vậy.
"Không sao, trước tiên làm bạn bè cũng được. Con người Sở Phong rất khá, cậu không cần suy nghĩ quá nhiều." Diệp Oản Oản an ủi.
"Ừ." Giang Yên Nhiên gật đầu, sau đó nói tiếp "Đúng rồi, tối qua ba tớ gọi cho tớ, nói lấy lí do vốn có vấn đề để không chuyển tiền cho Tống gia, đồng thời cũng âm thầm rút về hai dự án, bên Tống gia không có nghi ngờ."
Diệp Oản Oản cười một tiếng: "Chú Giang làm việc đương nhiên không có vấn đề, cậu hãy yên tâm! Đi thôi, ăn sáng thôi!"
Hai người vừa nói vừa lấy sách, đi xuống lầu.
Đang chuẩn bị cùng đi đến phòng ăn, không khéo lại đụng phải một người làm người ta phát ngán.
Tống Tử Hàng xách sữa đậu nành và sủi cảo hấp chặn đường của hai người, gương mặt