Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Coi quẻ chỗ nào? Toàn bộ là gia hỏa này không có liêm sỉ kéo tay đối phương nói bừa!
Sau khi mò đủ rồi, Diệp Oản Oản ra vẻ thần bí như thần côn sát hữu giới sự, mở miệng: "Tiểu ca ca, tôi thấy xung quanh anh có khí Tử Kim vây quanh, anh chính là người có mạng cửu ngũ chí tôn tôn quý, chỉ là đường nhân duyên của anh khá mỏng, là người có chi loan cô tướng, chỉ sợ cả đời này phải sống trong cô độc. Nếu muốn hóa giải, chỉ có một biện pháp..."
Thần sắc của thanh niên dần trở nên nghiêm trọng.
Hàn Thiên Vũ thấy vậy cũng sắp tin cô biết coi bói thật, vô cùng hứng thú chờ đối phương nói ra biện pháp.
"Ồ, biện pháp gì?" Sắc mặt của Tư Dạ Hàn vẫn không thay đổi.
Diệp Oản Oản vừa sờ tay anh vừa nói: "Không sao không sao, tiểu ca ca không cần khẩn trương, số mệnh của anh thiếu tôi, chỉ cần ngủ với tôi một đêm là được rồi!"
Tư Dạ Hàn: "..."
Hàn Thiên Vũ lảo đảo suýt ngã: "..."
Có người tin cậu mới là lạ đó!!!
Sau khi trở về phòng mình, Hàn Thiên Vũ gãi đầu sốt ruột đi tới đi lui trong phòng khách.
Cuối cùng anh ấy vào phòng ngủ, áp tai lên vách tường muốn nghe xem sát vách có động tĩnh gì không. Đáng tiếc cách âm quá tốt, hoàn toàn không nghe được gì cả.
Hai người này sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Hiện tại cuối cùng anh ấy cũng biết vì sao người bạn kia của Diệp Bạch không quá thẳng rồi, chỉ sợ là vẫn luôn gắng gượng mà thôi.
Sát vách.
Bộ dạng của Diệp Oản Oản không khác gì sói già muốn ngấp nghé Tư Dạ Hàn cả, cô bắt đầu kéo anh vào phòng ngủ.
"Mĩ nhân, chi bằng tối nay chúng ta ngắm trăng, cùng nhau đàm đạo thi từ ca phú, trò chuyện nhân sinh đi. Tôi đảm bảo tôi sẽ không làm gì cả!"
Vừa nói không làm gì, đã kéo người lên giường rồi.
Tư Dạ Hàn không chút lưu tình ngăn cản bàn tay đang sờ soạng cổ áo mình lại, âm thạnh lạnh đến không có chút nhiệt độ nào cả: "Nếu hôm nay không có tôi, em sẽ định đem cậu ta lên giường?"
Bàn tay bị cản lại, đại khái nhận ra đối phương đang tức giận, thiếu nữ ngẩng đầu cười lấy lòng: "Làm sao có thể! Tiểu ca ca, anh là người được em đặc biệt chỉ định, chỉ ngủ cùng anh thôi."
Tư Dạ Hàn hít sâu một hơi, ánh mắt kia dường như hận không thể bóp chết cô,