Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Công ty giải trí Hoàn Cầu, phòng tổng giám đốc.
"Ha ha ha không tệ không tệ! Quả nhiên tôi không nhìn lầm người! Cậu đúng là nhân tài hiếm có!" Sau khi biết chuyện, Chử Hồng vui sướng gọi Diệp Oản Oản qua nói chuyện.
Lúc trước bởi vì ông ta đột nhiên trọng dụng Diệp Bạch, có không ít người bất mãn. Hiện tại Lạc Thần hot lên đã chứng minh mắt nhìn người của ông ta không sai, Chử Hồng Quang đương nhiên vui vẻ.
Diệp Oản Oản khiêm tốn, không có chút ý tứ giành công nào cả: "Đó cũng nhờ Chử tổng không hạn chế hình tượng nghệ sĩ, cho tôi một cơ hội, nếu không tôi cũng chỉ là một vô danh tiểu tốt mà thôi."
Chử Hồng Quang rất hưởng thụ sự tâng bốc này, càng thấy Diệp Bạch thuận mắt hơn Chu Văn Bân nhiều.
Vì vậy, ông ta sảng khoái lấy ra một chồng tài liệu và một chùm chìa khóa, đẩy tới trước mặt Diệp Oản Oản: "Tôi là người thưởng phạt phân minh, tháng này cậu sẽ được thưởng thêm tiền thưởng, căn nhà này cũng đưa cho cậu sớm hơn thời hạn, tiền nhà cũng không cần phải gấp, có thể từ từ trả sau!"
Diệp Oản Oản cười một tiếng, không khách khí nhận lấy: "Cảm ơn Chử tổng."
Ngoài mặt, tên cáo già Chử Hồng Quang này giống như rất hào phóng, nhưng cũng chỉ là đưa nhà cho cô sớm hơn vài ngày mà thôi, trên thực tế không hề tổn thất gì cả."
Chử Hồng Quang nói xong, thử thăm dò: "Diệp Bạch à, nhân vật Lâm Lạc Trần này, cậu nắm chắc mấy phần sẽ thuộc về Lạc Thần?"
Năm đó Kinh Long vô cùng hot, đẩy vô số diễn viên mới thành siêu sao, sau đó đáng lẽ nên quay tiếp phần hai, nhưng bên sản xuất xuất hiện đủ loại vấn đề cho nên mới gác lại, sau đó thời đại phim võ hiệp đi qua, phần hai cũng không được nhắc đến nữa.
Cho đến lúc Lâm Tông qua đời, nhấc lên lại làn sóng võ hiệp, cộng thêm Tống Kim Lân muốn hoàn thành di nguyện của Lâm Tông, bộ phim này tuyệt đối có thể tạo lên làn sóng mới, chính là cơ hội khó lòng có được.
Tống Kim Lân chỉ mới công bố tin này mười mấy tiếng, các công ty đều đã bắt đầu hành động, nhưng không