Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Trước khi ngủ, Diệp Oản Oản có gửi một tin nhắn cho Tư Dạ Hàn, nội dung như sau:
[Thân ái, em rất nhớ anh nha. Mỗi ngày đều nhớ anh tới ăn ngủ không yên, em chuẩn bị xin giáo viên cho học ngoại trú, không ở ký túc xá nữa. Từ thứ sáu em sẽ chuyển về nhà, anh có vui không?]
Hiện nay Tần Nhược Hi đã từ thâm thành trở về, cô cũng muốn giữ chặt Tư Dạ Hàn hơn, hơn nữa sắp thi đại học rồi, có thể nhân cơ hội này nhờ Tư Dạ Hàn dạy kèm cho mình, đúng là một công đôi việc!
Không quá vài giây, đầu bên kia đã trả lời lại: [Ừ.]
Diệp Oản Oản rúc ở trong chăn trộm cười. Thật muốn xem biểu cảm của Tư Dạ Hàn mỗi khi cô nhắn sến súa.
Thật là bội phục tinh thần thép của anh ta, mỗi lần đều có thể bình tĩnh trả lời cô như vậy.
[Đại Bạch có ở nhà không? Em rất muốn chơi cùng nó.] Diệp Oản Oản cố hỏi thêm một câu nữa.
Ngao, thật là nhớ Đại Bạch mà.
Cũng không biết Đại Bạch có ở Cẩm Viên hay không.
Lần này một hồi lâu bên kia mới đáp lại: [Có.]
Thật tốt quá!
Nghĩ đến rau củ mình trồng và Đại Bạch đều ở Cẩm Viên, Diệp Oản Oản cảm thấy cũng không bài xích căn nhà đó lắm.
Đêm khuya, Cẩm Viên.
Hứa Dịch đột nhiên bị ông chủ nhà mình gọi, phân cho anh ta một nhiệm vụ.
Tư Dạ Hàn: "Tìm Slutte trở về."
"Hả?" Hứa Dịch há hốc mồm.
Nửa đêm nửa hôm kêu anh ta lên núi tìm Slutte?
Slutte không biết đang quanh quẩn ở đâu, bảo anh ta tìm bằng cách nào?
Đêm tối núi cao, ông chủ không sợ anh ta bị dã thú gặm sao?
"Còn có việc?" Tư Dạ Hàn ngước mắt nhìn anh ta.
"Không có, thuộc hạ đi ngay."
"Trước thứ sáu phải tìm được."
"Vâng." Hứa Dịch cười khổ nhận lệnh, mang người đi khắp núi tìm hổ.
Thật không ngờ vì hồng nhan bảo muốn ngắm, liền sai người đi tìm.
Còn quy định phải có trước thứ sáu!
Sáng hôm sau.
Diệp Oản Oản theo thói quen muốn trang điểm. Lúc lấy dụng cụ ra mới chợt nhớ hôm qua mình đã lộ rồi, cho nên cần gì phải giấu nữa.
Tiếp tục che giấu chính là giấu đầu lòi đuôi, cho dù tai họa đến muốn trốn cũng không thoát được.
Diệp Oản Oản còn đang rối rắm, dưới lầu đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, cô còn mơ hồ nghe được