Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Nhóm cổ đông: "..."
Nữ tiếp tân: "..."
Không khí tĩnh mịch phảng phất như có gió lạnh thổi qua.
Vừa rồi họ mới thấy cái gì? Boss nhà họ được một người đàn ông tặng hoa sao??
Hứa Dịch đứng bên cạnh Tư Dạ Hàn nhìn Diệp Oản Oản đang giả nam thiếu chút nữa đã phun ra một búng máu.
Mặc dù anh ta sớm đã biết Diệp Oản Oản muốn giả nam, nhưng cũng không ngờ cô ấy có thể làm tới mức này.
Rõ ràng vẫn là khuôn mặt xinh đẹp kia, chẳng qua là kiểu tóc và trang phục thay đổi, trang điểm thêm đôi chút lại khiến anh ta cảm thấy cô ấy thay đổi hoàn toàn, không có chút nào không ổn cả.
Diệp Oản Oản rất đẹp, nhưng là kiểu nhu nhược, đè nén, thậm chí là mờ ảo hư phù. Nhưng khi cô ấy giả nam lại khiến người ta cảm thấy vô cùng chói mắt, như thể ánh sáng rực rỡ bị áp chế bao lâu nay bây giờ đã được thoát ra, không liên quan tới giới tính, lại khiến người khác không thể rời măt được.
Đương nhiên những thứ này đều không phải trọng điểm!
Trọng điểm là hiện tại Diệp Oản Oản đang giả nam, mọi người đều nghĩ cô ấy là nam kìa!
Một người đàn ông tặng hoa cho một người đàn ông khác, còn nói câu như vậy...
Anh ta không cần đoán cũng biết những người này suy nghĩ lệch đi cỡ gì.
Lần này Diệp Oản Oản quá đáng rồi. Ông chủ sẽ không đồng ý, tuyệt đối sẽ không đồng ý! Không chừng còn đem cô ấy nhốt lại.
Hứa Dịch đang nghĩ như thế, sau đó liền thấy khuôn mặt lạnh tanh như phủ một tầng băng mỏng của ông chủ cao quý lạnh lùng nhà mình nhìn ánh mắt trong trẻo của "thanh niên" trước mặt một cái, sau đó mặt không biến sắc nhận lấy bó hoa từ tay "thanh niên".
Hứa Dịch: "..."
Mẹ nó! Anh ta vừa thấy cái gì?
Ông chủ! Ngài điên rồi sao!!!
Tận mắt nhìn ông chủ nhà mình nhận lấy bó hoa hồng đỏ rực trong tay Diệp Oản Oản, lòng của Hứa Dịch phảng phất như sắp trải qua một trận sóng thần.
Một tiếng "phanh" thật lớn truyền tới. Sấp báo cáo thật dày trong tay tổng thanh tra văng đầy trên đất, nữ tiếp tân vừa dẫn