Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Dưới sự nhắc nhở của Hàn Thiên Vũ, Phí Dương đã tỉnh táo một chút, anh ta cẩn thận suy tư một phen: "Cậu nói thế dường như cũng có lí.
Nếu tách tất cả những việc này ra, tỉ như bình luận thô bỉ của Triệu Đại Dũng, lấy trình độ văn hóa và tầng lớp của ông ta ra, nói ra những lời này cũng không kì quái. Coi như lấy tất cả những chứng cứ này, nhiều nhất cũng chỉ chứng minh nhân phẩm của ông ta thấp kém.
Tấm hình ông ta đăng lên mạng xã hội, nếu như xem đơn độc cũng chỉ thấy ông ta đang khoe khoang con gái, tương tự như những ảnh cậu và những đứa trẻ kia nằm trên giường, rất bình thường.
Về phần lời của hàng xóm, rất có khả năng hàng xóm và ông ta có mâu thuẫn, những thứ mấy người kia nói chỉ có thể chứng minh ông ta thích say rượu đánh người mà thôi.
Hàng xóm của Triệu Đại Dũng cũng giống như bạn gái cũ của cậu, lời của họ rất dễ dàng khiến người khác tin tưởng!"
Nói tới đây, Phí Dương đột nhiên ý thức được việc gì, trong nháy mắt anh ta liền ngây dại: "Vậy Triệu Đại Dũng căn bản không phải người..."
Hàn Thiên Vũ nhẹ giọng mở miệng: "Việc ông ta có phải hay không không còn quan trọng nữa."
Nghe câu này của Hàn Thiên Vũ, khuôn mặt của Phí Dương chợt trầm xuống: "Cậu nói không sai, đã không còn quan trọng nữa. Việc quan trọng hiện tại chính là người khác nghĩ ông ta có làm hay không."
Phí Dương nhìn chằm chằm người mặc áo trắng đang ra khỏi phòng họp báo trong video trực tiếp, tựa như có điều suy nghĩ, anh ta bắt đầu lướt qua toàn bộ sự việc này một lần nữa: "Ban đầu Diệp Bạch không để cho người của Hoàn Cầu ra tay là bởi vì nếu người của Hoàn Cầu nói, thì độ tín nhiệm của việc này sẽ giảm đi rất nhiều.
Hoàn Cầu không phải chưa từng tố cáo Triệu Đại Dũng nghiện rượu, đánh bạc, đánh vợ con, nhưng không có tác dụng nào cả. Mọi người chỉ cảm thấy Hoàn Cầu đang bôi đen Triệu Đại Dũng, tẩy trắng cho cậu. Cho nên Diệp