Edit: Bạch Linh
Một người là ngôi sao tiền đồ rộng mở Lâm Hạo, một người là kẻ trong ba năm không có tác phẩm nào đã sớm bị khán giả lãng quên.
Mặc kệ là ai cũng biết nên lựa chọn như thế nào...
Cậu nên sớm biết... sớm nên biết...
Chu Văn Bân nói quả không sai, toàn bộ Hoàn Cầu này... ai dám muốn cậu ta... ai sẽ muốn cậu ta...
Đời này của cậu ta... đã sớm đã định sẵn rồi...
Chu Văn bân thấy đối phương đồng ý, âm thầm lộ ra vẻ khinh thường, hừ, mới chỉ là một nghệ sĩ nhỏ hạng ba đã thỏa hiệp, tên Diệp Bạch cũng xem như là có tí kiến thức.
Giọng điệu của Chu Văn Bân ngạo nghễ, như bố thí mà nói, "Nếu như người đại diện Diệp không có vấn đề gì, thế thì cứ định vậy đi, tôi đi lấy hợp đồng quản lý Lâm Hạo tới sửa và ký cho cậu!"
"Chậm đã!" Diệp Oản Oản lại ngắt lời Chu Văn Bân.
Chu Văn Bân nhíu mày, có chút bất mãn, "Sao nữa? Cậu còn yêu cầu gì?"
Diệp Oản Oản như cười như không nhìn thoáng qua Chu Văn Bân, đồng tử hiện lên vẻ bễ nghễ cùng khinh miệt: "Đổi người đương nhiên có thể, chỉ là, Chu tổng giám, chỉ sợ Lâm Hạo không đủ tư cách. Nếu như ông muốn đổi... Vậy thì lấy Cung Húc tới đổi đi!"
Nghe được lời này, Chu Văn Bân lặng người một lúc mới biết cậu ta vừa nói cái gì, ngay sau đó đột nhiên thay đổi sắc mặt, vô cùng phẫn nộ, "Diệp Bạch! Khẩu khí của cậu cũng thật lớn! Thật cho rằng tôi không dám làm gì cậu sao? Chử tổng ngài nghe thấy không? Tên nhóc này đang cố ý gây chuyện!"
Vậy mà dám lấy một kẻ chỉ là diễn viên mười tám tuyến không ai ngó tới đánh đồng cùng nghệ sĩ hot nhất của ông ta!
Quả thực quá cuồng vọng!
Đừng nói là Chu Văn Bân, ngay cả Lạc Thần nghe thấy cũng ngẩn người, đôi mắt mờ mịt không có cách nào tin tưởng được...
Sắc mặt Diệp Oản Oản không thay đổi, không nói gì tới việc mình nhất nhất phải lấy Lạc Thần, cô cười lạnh mở miệng nói, "Tôi gây chuyện? Rốt cuộc là ai gây chuyện? Chử tổng, ngài chính miệng hạ lệnh, cho tất cả mọi người ở Quang Diệu phối hợp công tác của tôi."
Nói tới đây, vẻ thờ ơ dưới đáy mắt của Diệp Oản Oản trong nháy mắt