Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Nghe được lời này, tim Diệp Oản Oản nhảy mạnh một nhịp, nơm nớp lo sợ hỏi: "Ai thế...?"
"Là Tư Cửu, bạn của cậu đấy." Hàn Thiên Vũ trả lời.
Diệp Oản Oản há hốc mồm. Hàn Thiên Vũ nhận ra Tư Dạ Hàn rồi sao? Vậy chẳng phải cô cũng nguy hiểm rồi?
Nhưng mà khí chất của Tư Dạ Hàn đặc thù, bị nhận ra cũng bình thường...
Hàn Thiên Vũ tiếp tục nói: "Anh ta đi xem phim cùng bạn gái, ngồi ở hàng sau chỗ tôi ngồi. Vì lúc đó nhiều người, nên tôi không tiện chào hỏi."
Nghe giọng điệu của Hàn Thiên Vũ, hẳn anh ấy không nhận ra cô, Diệp Oản Oản thở nhẹ: "Trùng hợp thật."
"Tôi thấy anh ta còn rất nồng nhiệt, hai người đó còn vui vẻ rải cẩu lương. Không ngờ bạn cậu thoạt nhìn lạnh băng, nhưng đối với bạn gái lại nhiệt tình như vậy nha!" Hàn Thiên Vũ tỏ vẻ ngoài ý muốn.
Ha? Tư Dạ Hàn nhiệt tình... Với cô á?
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi giật, cô nhìn thoáng qua khuôn mặt lạnh băng bên cạnh, nghiêm túc trả lời: "Chắc là do bạn gái anh ấy quá đáng yêu!"
Hàn Thiên Vũ bật cười: "Có lẽ, anh hùng khó qua ải mĩ nhân mà! Lúc trước tôi suýt chút nữa đã hiểu lầm... Hai người là một cặp đó!"
Diệp Oản Oản bị sặc, lại lần nữa trịnh trọng tỏ vẻ: "Anh nghĩ nhiều rồi, chúng tôi chỉ ngẫu nhiên thích bán hủ thôi."
"Tôi cũng nghĩ vậy." Hàn Thiên Vũ nói tiếp: "Thôi không nói nữa, gặp lại cậu sau. Ngày nào cậu về chung cư thì nói với tôi một tiếng, tôi đưa vé cho cậu."
"Tốt, vậy cảm ơn, phiền anh giúp tôi cảm ơn chị Hâm!" Diệp Oản Oản không từ chối.
Sau khi cúp máy, Diệp Oản Oản vỗ ngực thở phào: "May rồi may rồi, may là anh phản ứng nhanh. Hàn Thiên Vũ chỉ kịp thấy anh, không thấy rõ em, nhờ họa được phúc, giải trừ luôn tin đồn đồng tính của chúng ta!"
Tư Dạ Hàn nghe được câu cuối cùng, sắc mặt khó phát giác được trầm xuống.
Hiển nhiên, người nào đó không