Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Một lát sau, trong nhà hàng.
Tư Dạ Hàn xin trợ giúp thất bại đã quay về.
Diệp Oản Oản nghi ngờ nhìn anh, đi vệ sinh mà cũng lâu vậy sao?
Trong lúc Tư Dạ Hàn rời đi, ba mẹ Diệp Oản Oản liên tục xác nhận với cô nhiều lần, sau khi chắc chắn người đó là bạn trai cô, họ đã bình tĩnh hơn không ít.
Vì thế, Diệp Thiệu Đình cân nhắc từ ngữ, sau đó nhìn về phía Tư Dạ Hàn, hỏi: "Tư Cửu tiên sinh, có thể hỏi cậu vài vấn đề không?"
Tư Dạ Hàn: "Có thể."
Diệp Oản Oản không yên tâm xen vào một câu: "Ba mẹ, ba mẹ có vấn đề gì, cứ hỏi con là được rồi."
"Oản Oản, con đừng lên tiếng." Sắc mặt Diệp Thiệu Đình nghiêm túc.
"Ặc..." Diệp Oản Oản chỉ có thể ngoan ngoãn im lặng, trong lòng không ngừng bồn chồn.
Theo như kịch bản, chắc ba mẹ sẽ hỏi về gia đình, công việc của Tư Dạ Hàn. Những vấn đề đó đều cần kĩ xảo trả lời, Tư Dạ Hàn chắc sẽ trả lời được... nhỉ?
Quả nhiên, Diệp Thiệu Đình bắt đầu hỏi từ gia đình: "Không biết ba mẹ Tư tiên sinh làm nghề gì?"
Tư Dạ Hàn: "Ba con đã qua đời."
Diệp Thiệu Đình: "Vậy... Mẹ thì sao?"
Tư Dạ Hàn: "Trước mắt không rõ tung tích."
Diệp Thiệu Định sửng sốt: "Cái gì?"
Lương Uyển Quân cũng hỏi theo: "Không rõ tung tích là sao?"
Diệp Oản Oản ngồi bên cạnh chỉ biết đỡ trán bất lực.
Em bảo anh thẳng thắn, nhưng không bảo anh thành thật như vậy mà!
Tư Dạ Hàn trả lời đúng sự thật: "Lúc con hiểu chuyện bà ấy đã không ở đây rồi."
Diệp Thiệu Đình và Lương Uyển Quân đưa mắt trao đổi, sau đó Lương Uyển Quân lại hỏi tiếp: "Hiện giờ cậu đang làm việc gì?"
Tư Dạ Hàn: "Rảnh rỗi ngồi ở nhà."
Diệp Oản Oản chỉ thiếu nước đập đầu vào bàn chết quách cho rồi.
Chuyện yêu đương này coi đi tong!
Ba chết, mẹ mất tích, bản thân thì thất nghiệp, ba mẹ nào dám giao con gái cho người đàn ông như thế chứ!
Quả nhiên, sắc mặt ba mẹ đã đen như đáy nồi.
Diệp Thiệu Đình miễn cưỡng duy trì nụ cười, tiếp tục hỏi: "Vậy cậu và Oản Oản quen biết nhau thế