Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Người đàn ông quyến rũ nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đại tiểu thư cứ như bị bốc hơi khỏi thế gian, không có bất kì manh mối gì, hiện giờ manh mối duy nhất chỉ có một tấm ảnh bốn năm trước. Nói không chừng bây giờ người ta đã khác với lúc xưa, làm nam hay nữ, có chuyển giới không còn chưa biết... Giữa biển người mờ mịt này, biết đi đâu tìm người đây?"
Lúc này, di động màu đen bên hông Nhϊếp Vô Danh đột nhiên reo lên, như ma âm rót vào tai.
Da đầu mọi người lập tức tê dại, nhất trí lui về sau một bước, tận lực giảm cảm giác tồn tại.
Nhϊếp Vô Danh nhéo nhéo mi tâm, tuy cực kì không tình nguyện, nhưng vẫn không dám chậm trễ, lập tức bắt máy: "Alo..."
"Tìm được mẹ cháu rồi sao?" Đầu bên kia truyền đến giọng nói quen thuộc, non nớt lại lạnh lẽo lạ thường.
Nhϊếp Vô Danh hít sâu một hơi: "Cậu nói này... Mỗi lần cháu gọi cho cậu, không thể đổi câu khác à?"
"Tìm được ba cháu rồi sao?"
"..." Được, xem như cậu chưa nói gì.
"Cậu, cậu còn nửa tháng, nếu đến lúc đó vẫn chưa có tin tức của họ, cháu chỉ có thể đích thân đến nước Z."
Da đầu Nhϊếp Vô Danh lập tức tê dại: "Ôi đệch! Cháu đừng làm loạn, nếu chạy loạn có chuyện gì thì phải làm sao bây giờ!"
Nếu cháu ngoại bảo bối này xảy ra chuyện, cha mẹ anh ta sẽ gϊếŧ anh ta mất!
Huống chi tiểu ma đầu này ở nghìn dặm xa xôi đã tra tấn anh ta muốn chết, nếu đến nước Z, anh ta biết sống sao đây!
"Vậy chỉ có thể trách cháu có một người cậu vô dụng."
Nhϊếp Vô Danh: "..." Cháu nhất định phải tổn thương cậu thế sao?
Nhϊếp Vô Danh cắn răng, âm trầm đáp: "Cháu có biết không, cháu như vậy không đáng yêu, về sau nếu tìm thấy ba mẹ cháu, họ cũng sẽ không cần cháu!"
"Cậu nên lo cho mình trước đi, trước đó, daddy và mommy của cậu sẽ không cần cậu."
Nhϊếp Vô Danh: "Đệch..."
Bốn người bên cạnh vừa thấy biểu cảm của Nhϊếp Vô Danh liền hiểu.
Haiz, đội trưởng lại bị chọc tức rồi!
Biết rõ lần nào cũng bị ngược thì từ bỏ giãy giụa đi, hà tất chi...
Nhϊếp Vô Danh buông di động, ánh mắt âm trầm đảo qua bốn người: "Nửa tháng sau, nếu lại tìm
không thấy người, tiểu ma đầu sẽ đích thân đến nước Z."
"Ôi đệch!" Bốn người đang vui sướng khi người khác gặp họa nhất trí biến sắc.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Oản Oản có thể nói là thuận buồm xuôi gió.
Bên trường học, cô hoàn thành xuất sắc các tín chỉ rồi thuận lợi nhảy lớp, thành tích của truyền thông Quang Diệu sau khi được cô quản lý nhanh chóng tăng lên. Sau sự kiện "ác bá", danh tiếng của Cung Húc nghịch chuyển, thành công đắp nặn hình tượng nghĩ sao nói vậy, phóng khoáng không ngại gặp chuyện. Kinh Long 2 vừa phát sóng, rating của phim một đường thẳng tiến, được xem như đại bạo, Lạc Thần tuy chỉ là nam phụ nhưng nhân khí lại nghiền ép nam chính Lăng Thiếu Triết, trong khoảng thời gian ngắn, quảng cáo, đại ngôn, tạp chí, show truyền hình, đủ loại tài nguyên ập tới như bông tuyết.
Những thứ đó đều nằm trong dự kiến và kế hoạch của Diệp Oản Oản, khiến cô vui nhất là Diệp Mộ Phàm, cô vốn sợ anh không gượng dậy nổi hoặc lại bỏ dở giữa chừng, vẫn may, tên này cuối cùng đã đứng lên được, dẫn dắt bộ phận tạo mẫu,, làm công chúng thay đổi ấn tượng về diễn viên "sản xuất theo dây chuyền" của Quang Diệu.
Sau khi Thịnh Thế Hoàng Triều công chiếu được khen ngợi như nước, trang phục trong phim gây oanh động không nhỏ với giới thời trang.
Chỉ dựa vào bộ phim đó, Diệp Mộ Phàm đã giành được giải Trang phục đẹp nhất của giải thưởng Bách Hoa và mười mấy giải thưởng lớn bé khác, trở thành hắc mã của giới thời trang, lại gặp thời được chủ tịch hiệp hội thời trang Mục Văn Thanh thưởng thức, bay nhảy đến chức phó chủ tịch, hô mưa gọi gió trong giới thời trang.