Đối với câu trả lời này, Okamura cũng không cảm thấy bất ngờ.
Gương mặt hung ác nham hiểm hiện lên một nụ cười khinh miệt: "Quả nhiên, nữ nhân chính là mềm yếu như vậy, cái gọi là trung thành ở trước mặt tình cảm đều không thể chịu nổi một kích...!Cũng phải, thời gian một năm, đừng nói là da thịt gần gũi, cho dù nuôi con chó cũng sẽ có tình cảm thôi."
"Không, sở dĩ tôi từ chối, là bởi vì giết Cố Hiểu Mộng đối với ngài mà nói, trăm hại mà không có lợi." Giọng điệu Lý Ninh Ngọc dị thường lãnh đạm, ánh mắt lạnh nhạt vô tình, như thể chỉ đang thảo luận một bài toán.
"Ồ? Cô nghĩ như vậy sao." Okamura hơi kinh ngạc.
Lý Ninh Ngọc không nhanh không chậm phân tích nói: "Thiếu tá, Cố Hiểu Mộng là con gái của Cố Dân Chương, trước kia ngài đồng ý để tôi tiếp cận cô ấy, một mặt là để thăm dò chiều hướng của Tiễu Tổng, mặt khác chính là để giám thị Cố gia, hy vọng tương lai có thể giúp Đại tướng Fujiwara tranh thủ được sự ủng hộ của Cố Dân Chương.
Vị thuyền vương Tô Hàng này nắm giữ mạch máu kinh tế của chính phủ Nam Kinh, tầm quan trọng của ông ta không cần nói cũng biết.
"Theo tôi biết, Cố Dân Chương luôn cực lực phản đối Cố Hiểu Mộng vào làm việc ở Tiễu Tổng.
Sau sự kiện Cầu Trang, thiếu chút nữa bởi vì vấn đề an toàn mà cắt đứt quan hệ với con gái.
Sau đó, nhờ có Uông Tinh Vệ tự mình cam đoan, nói Cố Hiểu Mộng là nhân tài giải mã không thể thiếu, nhất định đảm bảo cô ấy không xảy ra chút tổn hao nào, mới miễn cưỡng thuyết phục được Cố Dân Chương —— Trên thực tế, Cố Hiểu Mộng chính là điểm yếu mà Uông Tinh Vệ dùng để bó buộc Cố Dân Chương, điều này chắc hẳn ngài cũng rõ ràng.
"Gián điệp Trùng Khánh luôn có ý đồ lôi kéo các nhân vật quan trọng trong chính phủ Nam Kinh, bao gồm cả Cố Dân Chương.
Nếu con gái độc nhất bị ám sát, Cố thuyền vương chắc chắn sẽ tức giận, ngộ nhỡ ông ta vì vậy mà mất đi tín nhiệm đối với Uông Tinh Vệ, chuyển hướng sang nương nhờ Trùng Khánh, chỉ sợ sẽ làm rung chuyển mạng lưới kinh tế của toàn bộ Hỗ Ninh Hàng, thậm chí là cả khu vực Đông Nam.
"Đầu năm ngoái, sau khi Nhật Uông ký kết hiệp ước đồng minh, chính phủ Nam Kinh vẫn luôn cung cấp một lượng lớn quân bị vật tư cho chiến tranh Đại Đông Á, mà hết thảy tài nguyên cung cấp, đều không thể rời đi hai chữ kinh tế.
Kéo một sợi tóc động toàn thân, nếu kinh tế của chính phủ Nam Kinh bị thiệt hại nghiêm trọng, hậu quả không thể lường được.
Điều này đối nghịch với lợi ích của Đại tướng Fujiwara, một khi ông ấy phát hiện đây là do quyết định vội vàng của ngài gây ra, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình...!
"Cho nên, dù để khảo nghiệm tôi, ngài cũng không nên lựa chọn phương thức này."
Lý Ninh Ngọc lại một lần nữa nặng nề thở dài, cô đã trình bày rõ ràng hậu quả, chỉ cần Okamura còn tồn đọng lý trí, liền sẽ không kiên trì muốn giết Cố Hiểu Mộng nữa.
"Chẳng lẽ tôi lại không biết những điều cô vừa nói sao?"
Đi theo dưới trướng Fujiwara đã nhiều năm, Okamura cũng không phải hoàn toàn không hiểu chính trị.
Đối với phản ứng dây chuyền sau cái chết của Cố Hiểu Mộng, hắn cũng đã có dự trù, chuyện Lý Ninh Ngọc nói chỉ là trong tình huống xấu nhất.
Mà so với nguy cơ chưa xác định, hắn càng muốn ngay lập tức tiêu diệt tai họa ngầm đã biết ở trước mắt này hơn.
"Cố Hiểu Mộng này cực kỳ nguy hiểm.
Cô ta tiếp xúc với cô lâu như vậy, ngu đần mấy đi nữa cũng không thể nào không phát hiện ra cô chính là Lý Ninh Ngọc.
Chỉ cần cô ta còn sống, đó chính là uy hiếp cực lớn đối với sự ẩn núp của cô.
Hiện tại không giết cô ta, chỉ sợ hậu hoạn vô cùng."
"Nhưng ngài làm sao có thể chắc chắn cô ta nhất định đã phát hiện chứ? Cố Hiểu Mộng chẳng qua chỉ ở chung với Lý Ninh Ngọc hơn hai mươi ngày ngắn ngủi, phần lớn thời gian còn là đang tiếp nhận điều tra.
Cho dù cô ta đối với Lý Ninh Ngọc nhớ mãi không quên, suy cho cùng cũng chỉ là đơn phương ngưỡng mộ thượng cấp, có thể quen thuộc bao nhiêu đối với bản thân con người tôi chứ?"
Làm sao có thể không quen thuộc được? Hai mươi ngày không đủ để ngắm nhìn trăng khuyết trở về tròn, nhưng lại đủ để thấu hiểu một người mà chỉ hận sao gặp nhau quá muộn.
Từ từng cử động nhỏ nhặt theo thói quen cho đến tín ngưỡng tinh thần kiên định, trong đoạn thời gian đó, Cố Hiểu Mộng hầu như đã thấu hiểu toàn bộ con người cô, ngoại trừ nỗi khổ tâm cuối cùng của Lão Quỷ.
Đáng tiếc, kẻ địch vĩnh viễn sẽ không hiểu được sự ăn ý này.
"Thân phận bối cảnh mà Thiếu tá Nanzo chế tạo cho tôi kín kẽ không chút sơ hở nào, tất cả những người từng gặp Lý Ninh Ngọc đều nói tôi có tướng mạo giống như cô ấy, lại chưa từng có ai hoài nghi tôi." Nhắc tới Nanzo Kumoko, Lý Ninh Ngọc cố ý ngừng một chút, rồi mới tiếp tục nói, "Cho nên tôi nghĩ, dù Cố Hiểu Mộng từng trong phút chốc sinh ra hoài nghi, cũng sẽ chỉ cảm thấy là bản thân xuất hiện ảo giác.
Dù sao ai mà tin được, một người đã chết lại có thể đổi một lớp da khác phục sinh trở lại chứ? Nếu không phải chính mắt nhìn thấy bản ghi chép này, ngài cũng sẽ không tin đúng không?"
"Không cần nói nữa, cho dù Cố Hiểu Mộng không nhận ra cô, tôi cũng đã sớm cảm thấy cô ta khả nghi." Những lời này cũng không thể xoá bỏ sự lo ngại của Okamura, hắn đăm chiêu nói, "Lần đầu cô dùng thân phận Thẩm Ngọc Điệp gặp mặt cô ta thì đã nháo ra chuyện không vui, ở khách sạn Phổ Giang lại bị cô ta mượn rượu giả điên cố ý trả thù.
Tất cả mọi người đều cảm thấy các cô là địch thủ, nhưng quan hệ của hai người lại đột nhiên tốt lên..."
"Tôi đến gần Cố Hiểu Mộng, hoàn toàn là do Số 76 sắp xếp, cũng là ý của ngài và Đại tướng Fujiwara, tôi chỉ là đang thi hành mệnh lệnh!" Lý Ninh Ngọc làm ra vẻ vội vàng giải thích cho bản thân.
"Cô có mang mục đích, nhưng Cố Hiểu Mộng thì sao? Nếu tôi nhớ không lầm, chính là cô ta tỏ ý với cô trước, một thiên kim tiểu thư kiêu căng, tại sao lại làm như vậy? Có thể cô ta đã sớm phát hiện quỷ kế của Lý Sĩ Quần, chỉ là đang lạt mềm buộc chặt, bởi vì cô ta cũng muốn từ trên người cô lấy được tình báo của Số 76."
Quả thực sẽ có người đem nỗi nhớ nhung đối với người quá cố chuyển dời lên người có diện mạo tương tự, nhưng Okamura kỹ lưỡng suy nghĩ, luôn cảm thấy màn kịch mỹ nhân kế này quá mức thuận lợi.
Cái loại thiên chi kiêu nữ như Cố Hiểu Mộng, thật sự sẽ chỉ vì tướng mạo mà bỏ qua