Khi bàn tay đó thò ra nắm chặt lấy cạnh cửa, những người bên ngoài không khỏi đề phòng.
Như này chắc không phải là sẽ giống như trong phim tiếp đó sẽ có một con zombie xuất hiện đó chứ?
Nhưng dù sao đây là đời thật không phải trong phim nên sẽ không có chuyện zombie sẽ xuất hiện lên
Ngay sau khi bàn tay kia thò ra nắm chặt lấy cạnh cửa, tiếp đó một người phụ nữ xuất hiện trước mặt bọn họ
Ngoại trừ Tịch Mặc Thương trong mắt ai cũng hiện lên tia kinh diễm
Gương mặt đó thật đẹp! Nhưng mà ánh mắt sắc lạnh hiện lên sát khí khiến người khác không khỏi rùng mình khi đối diện.
Ánh mắt này nào có giống một kẻ yếu đuối!
Đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, ai cũng kinh ngạc nhìn về phía người đang ở cửa phòng kia
Khoan đã! Minh Nhạc Y còn sống?!
" Sao có thể! Đáng lẽ cô ta phải chết rồi chứ?"
Tần Phong không phải kinh ngạc nữa mà là kinh hãi, ngón tay run rẩy chỉ vào cô.
Chuyện này là không thể nào!
Còn nữa, tại sao cô ta lại có thể nguyên vẹn đứng đây mà không bị gì?
Tịch Mặc Thương híp mắt nhìn người vợ được "mua về".
Minh Nhạc Y lúc này nào có giống những gì mà anh đã điều tra được
Trong tài liệu ghi Minh Nhạc Y tính cách nhút nhát, nhu nhược, yếu đuối, không có tài năng gì, gương mặt có một vết sẹo lớn vô cùng dữ tợn.
Nhưng người trước mặt không chỉ rất xinh đẹp, còn về tính cách sao, ánh mắt sắc lạnh kia nào giống yếu đuối, nhu nhược chứ?
Không lẽ người Túc Gia dám dùng người giả để lừa anh?
Nếu như thật sự là vậy thì Túc Gia không cần tồn tại nữa!
Mặc dù anh đối với những cô dâu này chỉ là để qua mặt bà nội nhưng không có nghĩa là kẻ khác có thể lừa anh!
Bị giọng nói của Tần Phong làm cho giật mình mà hoàn hồn, Tử Sở Tuyên không khỏi kinh ngạc cùng sững sờ
Đây là đâu?Tại sao trẫm lại ở đây? Không lẽ có kẻ lại phái người ám sát?! Nhưng mà sao nơi này lại kỳ lạ như vậy? Còn nữa, y phục trên người của đám người trước mặt tại sao lại kỳ lạ như vậy, không hề giống bất cứ quốc gia nào?
Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu Tử Sở Tuyên về những gì mà bản thân nhìn thấy lúc này
Bỗng ánh mắt Tử Sở Tuyên bị hấp dẫn bởi hình ảnh phản chiếu của cái gương gần đó.
Ánh mắt từ sững sờ chuyển thành kính sợ, ngón tay run rẩy chỉ vào bản thân trong gương, miệng lắp bắp nói không thành
" Đó…đó…!"
Trong gương phản chiếu một người thiếu nữ chỉ mới hai mươi tuổi, gương mặt xinh đẹp, trên người mặt bộ váy màu trắng tình khôi càng làm tôn lên vẻ đẹp của cô.Nhưng điều quan trọng không phải là có đẹp hay không, điều quan trọng là trẫm mặc nữ…nữ trang!Hơn nữa còn là một bộ nữ trang