Tử Sở Tuyên:"Chúng ta cá cược đi, trong vọng một năm nếu tôi có thể khiến hai người tâm phục khẩu phục, thì từ lúc đó đến cuối đời các người phải nghe lệnh tôi, sống chết không từ! Còn nếu mà tôi vẫn không khiến hai ngươi thay đổi suy nghĩ tôi tình nguyện tự sát trước mặt hai người.
Tôi chính là dùng tính mạng bản thân đặt cược!"
"Cô tự tin quá rồi đấy!"
"Chính vì tự tin tôi mới dám nói, thế nào dám không?"
Tử Sở Tuyên cầm chiếc thìa quấy nhẹ nước trà, rồi ưu nhã bưng lên uống.
Nhìn qua rất có phong thái của một vị tiểu thư.
Ai mà nghĩ được người có phong thái tiểu thư quyền quí này đã phải sống mấy chục năm với thân phận là một người đàn ông hơn nữa còn là vua một nước chứ.
Phan Việt Vân cứ nghĩ Tử Sở Tuyên làm đàn ông bao nhiêu năm sẽ không có sự nhẹ nhàng của một người phụ nữ nên có, cử chỉ thô bạo.
Xem ra là anh nghĩ nhiều rồi, suy cho cùng Tử Sở Tuyên sinh ra cũng là một người phụ nữ.
Nhưng có thể đem cả thiên hạ lừa bao nhiêu năm trời, thật sự khâm phục Tử Sở Tuyên che giấu quá kỹ.
"Có gì mà không dám? Cô chờ ngày chết đi!"
Du Thi Cảnh đã đồng ý, Tử Sở Tuyên quay sang nhìn Iwasaki Gi không nói gì, chờ đợi câu lời từ anh ta.
Iwasaki Gi là một sát thủ, chuyện gì cũng phải suy nghĩ cho cẩn thận trước khi hành động, anh ta không phải Du Thi Cảnh tất nhiên sẽ không dễ dàng đồng ý.
Tử Sở Tuyên cũng nhìn ra được, cô vẫn rất kiên nhẫn, đặt ly trà xuống.
"Thứ tôi cần là một thế lực lớn mạnh, anh chỉ có một mình, tôi không cần anh tham gia vào trận cá cược này.
Phan Việt Vân, anh có muốn tham gia không? Có câu càng đông càng vui!"
"Đừng có kéo tôi vào!"
Ông trời thương sót cho anh chết đi sống lại, đưa anh tới một thế giới khác, anh không muốn bản thân chết trẻ như ở kiếp trước đâu.
Tử Sở Tuyên nhún vai tỏ vẻ không sao, nhìn sang Iwasaki Gi nói tiếp.
"Tôi sẽ không giết anh, chỉ cần