Tử Thiên Hữu:“Chỉ là có một điều ta đáng tiếc là cô phải giả nam!”
Tử Thiên Hữu khẽ thở dài đáng tiếc.
Tử Sở Tuyên trầm mặc không nói gì.
Không phải là cô chưa từng nghĩ tới chuyện này nhưng muốn thay đổi tư tưởng của cả một đất nước đâu phải là chuyện gì dễ dàng.
“Được rồi, không nhắc tới chuyện này nữa, nói thử ta nghe xem cô lấy hiệu là gì?”
“Ngự Thiên Đế!”
“Ừ, nghe cũng không tệ!”
Tử Thiên Hữu vuốt vuốt bộ râu đã bạc trắng của mình, gật gật cái đầu.
Tử Sở Tuyên đột nhiên nghĩ ba người kia, vội vàng hỏi Tử Thiên Hữu.
“Lão tổ, ba người kia đâu? Một trong ba người bọn họ còn bị thương ở chân, tình hình hiện tại thế nào rồi?”
Iwasaki Gi chính vì cứu cô nên mới bị thương, nếu không phải là do anh ta đã đem cô đẩy ra lúc đó thì người bị thương là cô chứ không phải anh ta.
Bị một cây cột to đè như vậy, nguy cơ cao là gãy xương, thậm chí là còn có thể tàn phế.
“Ba tên nhóc đó không sao.
Nhưng mà Tiểu Tuyên Tuyên, có thể nói cho ta biết quan hệ giữa bốn người là gì không.
Chắc không phải là…”
Ánh mắt Tử Thiên Hữu nhìn cô trở lên vô cùng ái muội.
Tử Sở Tuyên đen mặt, không cần nói cô cũng biết lúc này lão tổ đang nghĩ gì.
Cô nhìn rất giống một tên háo sắc hay sao?
“Đương nhiên không phải! Bọn họ là bạn của tôi.
Lúc còn ở Lăng Huyên Quốc tôi còn chưa từng thân mật với bất kỳ ai, sao có thể có mấy suy nghĩ đó chứ? Còn nữa đừng gọi tôi là Tiểu Tuyên Tuyên, nghe ấu trĩ chết đi được!”
Tử Sở Tuyên chỉ cảm thấy cách gọi này vô cùng ấu trĩ.
Cô không phải là trẻ con, gọi như vậy nghe mà nổi hết da gà.
“Ở cái thế giới xa lạ này khó khăn lắm mới gặp được người cùng chung cảnh ngộ hơn nữa còn là con cháu đời sau.
Vậy mà lại bị chính con cháu của mình ghét bỏ.
Lão già như ta sống còn có ý nghĩa gì nữa, chết quách đi cho xong!”
Gương mặt già nua méo mó, đôi mắt đầy nếp nhăn đã ứa nước mắt, tay che mặt lại, người nào không biết còn tưởng cô đánh đập người lớn tuổi.
Khóe miệng Tử Sở Tuyên co giật.
Đúng là có tài giỏi tới đâu đứng trước tổ tông chỉ có nước chịu thua!
Nếu còn có thể trở về, cô nhất định phải sửa lại sử sách để cho con cháu đời