Tử Sở Tuyên vừa bước ra khỏi cửa liền quay lại.
Tử Thiên Hữu đang xếp lại cờ, không có nhìn cô mà chỉ nhàn nhạt hỏi.
“Quên gì sao?”
“Gia gia, ông cũng sống ở đây cả trăm năm rồi, từng nhìn thấy mặt Kim Phu Nhân hay chưa?”
“Thấy rồi!”
“Vậy có thể họa ra được hay không?”
“Ta già rồi, không nhớ nỗi nữa!”
Tử Sở Tuyên sao có thể tin lời này.
Cô mới không tin là không lấy được thứ cô muốn.
“Cháu dạo này có chút mệt, Tử Gia giao lại cho ông vậy!”
“Này, ranh con, ai chơi vậy!”
Nghe thấy Tử Sở Tuyên muốn vứt công việc lại muốn chạy, Tử Thiên Hữu lập tức trở lên gắt gỏng.
Bộ râu bạc phơ như muốn vểnh lên vì tức giận.
“Họa người thôi, lão tử làm được!”
Vài tiếng sau, trên tay Tử Sở Tuyên đã có thêm một bức tranh bước ra khỏi đó.
Có thể thấy sắc mặt cô không thay đổi quá nhiều nhưng khí tức âm trầm quanh người đã bán đứng.
Lấy ra chiếc bật lửa từ trong túi, không chút thương tiếc đốt công sức mấy tiếng của Tử Thiên Hữu.
Nhìn ngọn lửa nhỏ đang bập bùng rồi nhanh chóng vụt tắt, Tử Sở Tuyên sắc mặt lạnh tanh bước đi, gọi người tới chuẩn bị lễ phục.
Sắp tới, cô còn phải tới Kim Gia dự tiệc nữa chứ!
Cục cảnh sát.
Phan Việt Vân đang đau đầu vì phải xử lý một đống chuyện do Du Thi Cảnh gây ra.
Hai người bọn họ có thể nói thế nào nhỉ, vừa cùng thuyền vừa không cùng thuyền.
Cùng thuyền là vì đều có liên quan tới Tử Sở Tuyên, còn không cùng thuyền là vì từ lâu đã là kẻ thù.
Mối quan hệ này thật sự khiến người ta đau đầu.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, trên màn hình hiện lên ba chữ Tử Sở Tuyên.
Mày hơi nhíu lại, cuối cùng vẫn quyết định ra ngoài nghe máy.
“Gọi tôi có chuyện gì?”
“Kim Gia có gửi thiệp cho anh chứ?”
Phan Việt Vân cụp mắt, trong lòng không ngừng suy đoán xem Tử Sở Tuyên hỏi vấn đề này làm gì.
“Có!”
“Bên trên nội dung ghi muốn mỗi người đến dự dẫn theo bạn nhảy, không biết là anh đã tìm được người chưa? Nếu chưa tìm được, thấy tôi thế nào?”
Ngày sinh nhật Kim Như Thuần rất nhanh đã tới, rất nhiều nhân vật có máu mặt ở Đế Đô đều được mời.
Bữa tiệc được tổ chức tại chính tòa khách sạn cao cấp thuộc quyền sở hữu của Kim Gia ở trên tầm cao nhất.
Từng chiếc xe đắt đỏ lần lượt đậu trước cửa, một loạt thiên kim tiểu thư danh môn, cậu ấm cô chiêu khoác lên mình những bộ lễ phục đắt đỏ bước xuống chiếc xe của mình.
Một chiếc xe Ferrari LaFerrari màu rượu vang đỏ dừng lại, ngay lập tức thu hút ưu chú ý của mọi người.
Không ít người chủ nhân sở hữu chiếc xe này, lập tức tiến lên phía trước chờ người trong xe xuống chào hỏi.
Phan Việt Vân từ trên xe bước xuống, vẻ ngoài anh tuấn khoác lên mình bộ âu phục màu bạc, tóc vuốt ngược không biết