Khi Mây Đen Gặp Trăng Sáng

Chương 40


trước sau

Chương 40: Ô Ngộ (6.4)

Có phải vẻ mặt của bạn bè Đàm Giảo đều sinh động như vậy không? Trên mặt Tráng Ngư lập tức hiện lên rất nhiều cảm xúc, cuối cùng là sự mừng thầm quỷ dị, liếc hai bọn tôi: "Quấy rầy rồi."

Cô nàng Đàm Giảo này lúc thì mặt dày lúc lại rất mỏng. Cô ấy gần như giải thích ngay: "Tráng Ngư, cậu đừng có nghĩ lung tung bổ não. Hôm qua anh ấy bị thương, tôi dẫn anh ấy về nhà để thuận tiện chăm sóc. Anh ấy ngủ ở phòng khách. Chúng tôi còn phải phá án đấy."

Vẻ mặt Tráng Ngư thản nhiên gật đầu: "À, thuận tiện chăm sóc."

Tôi đột nhiên cảm giác cô gái này cũng khá đặc biệt, tương đối thuận mắt đấy.

Tôi ngồi xuống bên cạnh Đàm Giảo.

Tráng Ngư khẽ ho một tiếng, giống như muốn xua đi sự xấu hổ không hề tồn tại: "Đại Châu, sáng nay không phải cô nói với tôi muốn điều tra xem Chu Tử Hàn kia có gì đặc biệt sao? Dù sao bọn họ cũng ở cùng một khu với Tiểu Hạo, tôi cũng đi tìm hiểu một chút. Nhưng cô cũng biết tôi là người có tư duy nhạy cảm cẩn thận, sau khi tìm hiểu tôi đã phát hiện ra một chuyện thú vị. Hoá ra chủ nhân nhà kia là ông nội của Chu Tử Hàn, gọi là Chu Phụng Tiên. Trước kia ông ta kinh doanh nhỏ, cho nên cuộc sống cũng tương đối khá. Ông ta có ba người con, con cả là Chu Bá Vũ, con thứ là Chu Trọng Lăng là cha Chu Tử Hàn. Con gái út là Chu Quý Nhị, mới đính hôn. Con cả năm nay bốn mươi, con thứ ba lăm, con út hai ba, tuổi tác cách khá xa. Có phải cảm giác có ẩn tình trong đó không?

Đàm Giảo suy nghĩ đáp: "Bá, Trọng Thúc, Quý. Theo cách đặt tên này thì thiếu từ Thúc ở giữa (*). Giữa Trọng và Quý cách nhau tương đối xa."

(*) Bá: con cả, Trọng: con thứ hai, Thúc: con thứ ba trong bốn anh em, Quý: con út

Đầu óc cô ấy rất linh hoạt.

Tráng Ngư không ngừng vô đùi: "Đúng vậy! Tôi cũng cảm thấy chuyện này hơi kì quái, vừa rồi gặp một người bạn của bà Chu ở Uỷ ban khu phố, người đó kể trước kia nhà họ Chu có một đứa bé, tên đã bị xoá khỏi hộ khẩu, cách đây không lâu có người nói là bệnh chết, có người nói là bị bắt cóc, còn có người nói do cơ thể đứa bé kia không tốt nên bị người nhà họ Chu vứt bỏ. Nguyên nhân cụ thể cũng
không rõ ràng lắm. Tôi không biết đây có phải là "nguyên nhân đặc biệt" hai người muốn tìm không, nhưng tôi chỉ có thể điều tra được đến vậy thôi."

Vẻ mặt Đàm Giảo trở nên nghiêm trọng, nói với Tráng Ngư: "Ngư Thần, cậu làm tốt lắm." Quay đầu nói với tôi: "Hai mươi ba năm trước, bọn họ từng vứt bỏ một đứa bé. Hiện tại bọn họ lại vứt bỏ đứa nữa. Anh cảm thấy sao?"

Tôi đáp: "Tôi chỉ biết việc đòi tiền chuộc nhà Triệu Duệ là trái ngược, phi logic với hành động trước đó của gã thôi. Nhưng bởi vì có tình huống đột ngột này nên tất cả cảnh sát đều tập trung ở nhà Triệu Duệ. Nếu như đây chỉ là nguỵ trang thì sao? Mục đích thực sự của gã..."

Tôi không chờ nói hết. Đàm Giảo và tôi đã bốn mắt nhìn nhau: "Vậy chúng ta phải làm thế nào bây giờ?"

Tôi: "Đến nhà họ Chu xem sao."

Nhà Chu Tử Hàn gồm bốn tầng, cũng đã tương đối cũ. Có thể thấy được điều kiện của nhà họ Chu không quá giàu có. Dựa theo tình hình điều tra của Tráng Ngư, sau khi sinh con gái không lâu thì vợ Chu Phụng Tiên qua đời. Anh cả nhà họ Chu sống ở tỉnh khác, cô con gái út sống ở ngoài. Hiện tại chỉ có Chu Phụng Tiên và nhà con thứ sống ở đấy. Chu Tử Hàn là cháu trai duy nhất của nhà họ Chu.

Tôi dừng xe ở bên đường đối diện, ngồi trong xe nhìn chằm chằm với Đàm Giảo. Tráng Ngư ở lại một lúc, buổi tối còn phải thi nên đi trước. Cô ấy nói rằng trời đất bao la, cuộc thi là lớn nhất.

"Anh cảm thấy chúng ta ở đây sẽ thấy được gì?" Đàm Giảo hỏi.

Tôi đáp: "Không biết. Nhưng nếu mục tiêu của gã thực sự là nhà họ Chu, vậy thì việc bắt cóc khác chỉ là che giấu. Hai ngay này chắc chắn gã sẽ liên lạc với nhà họ Chu."

Đàm Giảo: "Ừ."

Nhìn dáng vẻ suy tư của cô ấy, ánh mắt trong trẻo linh động, giống như con thỏ nhỏ nhanh nhẹn đáng yêu, như thể là hai người vậy.

Ai biết một giây sau, cô ấy xoay người: "Sớm biết như vậy tôi đã tải ít phim, vào lúc đợi như này còn có thể xem. Hiện tại đợi không thật nhàm chán. Cảnh sát quả nhiên không phải là chuyện dễ làm."

Tôi nhịn không được bật cười.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện