Trải qua những tuần nghỉ hè, đối với Duật Thiên là một niềm vui nhưng đối với Trình Khương là một cơn ác mộng.
Mỗi đêm đều có một bóng người.
Mỗi đêm đều có một vết thương.
Và mỗi đêm đều bị trùm bao bố và ăn hành một trận.
Cay hơn nữa là dù có bày binh bố trận cỡ nào cũng không bắt được tên đó.
Thật là cay cú, Trình Khương tức đến mức giơ chân giẫm nát bụi hồng trong vườn.
(Hồng: tao đã có tội tình chi?)
.....
Đến lúc khai giảng năm ba, tất cả các khối đều tập hợp đầy đủ không sót một người.
"Nghe nói năm nay có chế độ học tập mới nhỉ?"
"Ừ, hình như nghe là nhẹ hơn năm trước."
"Mong là vậy." Các học sinh trường Ilumina bàn tán. Kì thật họ rất trông mong năm ba là một năm vui vẻ vì đây là năm cuối của họ rồi. Từ khối A đến D đều mong chờ. A2 cũng chẳng kém.
.....
Giáo viên vẫn gõ lên bàn bằng cây thước 30cm. "Các em, chào mừng đến với năm ba. Vì đây là năm cuối cũng như năm quyết định các em có tiến đến trường Đại học hay không là tùy vào số phận của các em. Nên, năm ba này hãy học thật tốt bằng sức của mình."
"Vâng." Cả lớp đồng thành trả lời. Sau đó giáo viên lại nhìn đến Duật Thiên.
"Duật Thiên, riêng em nếu như năm ba này lại tiếp tục đứng đầu cả trường. Em sẽ được cấp một bằng đại học mà không cần bỏ ra ba năm học đại học. Lúc đấy sẽ có một số công ty tuyển em làm thực tập sinh. Ý em như thế nào?"
"Có vẻ hay. Em sẽ cố gắng như cô mong muốn." Duật Thiên thẫn thờ nói. Dù không có đứng nhất ba năm liền, cậu vẫn có cách không cần học đại học vẫn có bằng.
Ồ không, cậu sẽ không dùng tiền mua bằng đâu. Nếu làm như thế thì giá trị nhân phẩm của cậu mất hết đấy.
.....
Ba ngày sau sẽ bắt đầu năm ba, Duật Thiên đi đến khu mua sắm mua một ít đồ chuẩn bị năm ba.
Lúc đầu bà Triệu cứ khăn khăn công việc đó cứ để cho người hầu làm nhưng cậu nhất quyết không nghe.
Họ đâu thể hiểu được sở thích của