Thời gian trôi qua nhanh rồi đến lúc cũng sẽ có mùa lá rụng. Vào cuối tuần chính là đầu tháng của mùa thu. Duật Thiên mặc một cái áo len màu trắng cổ cao, quần vải đen ôm sát chân, cổ đeo một dây chuyền hình chữ thập. Cả thân hình như ẩn như hiện trong vùng lá chẻ quạt vàng rụng.
Chờ một hồi, Giản Lạc mới vội đi đến. "Xin lỗi vì đã đề anh chờ lâu."
"Không lâu lắm, tôi chỉ mới đứng một lát."
"Vậy....vậy chúng ta đi thôi." Giản Lạc cuối đầu xuống, đôi gò má hiện lên vết ửng hồng.
Duật Thiên gật đầu rồi bước chân đi, Giản Lạc đi phía trước dẫn cậu đến thư viện mà cô hay đọc.
.....
Thư viện mà Giản Lạc nhắc đến chính là thư viện Olters, có thể xem nó vừa là thư viện, vừa là viện nghiêm cứu vật liệu.
Tòa thư viện bao bọc một màu trắng ngà, cột và mái được làm theo phong cách Châu Âu.
Giản Lạc đẩy cánh cửa kính bước vào trong. Bên trong tòa thư viện là không khí ấm áp hoàn toàn khác biệt với cái không khí giá lạnh ngoài kia.
Giản Lạc như thân thuộc nơi này, liền dẫn Duật Thiên đi đến tận tầng 2 của thư viện.
Khi đã đến nới, Giản Lạc đứng trước mặt cậu, đằng sau lưng cô là kệ sách khổng lồ nhìn vô cùng choáng ngợp.
Giản Lạc ngước mặt lên, bên sâu trong đôi mắt cô là sự tự tin cùng nghiêm túc.
Giọng cô vang lên như đang đọc bài diễn văn do chính cô sáng tác. "Chào mừng anh đã đến với thư viện Olters, nơi đây có đủ toàn bộ sách cho anh cần. Từ tình cảm đến khoa học. Ngay cả khía cạnh vũ trụ phức tạp hay đại dương bí ẩn đều có, nó sẽ thỏa mãn trí tưởng tượng của anh. Chúc anh một buổi đọc sách thoải mái. Đây là thẻ hội viên của anh."
Giản Lạc đứa cho Duật Thiên một tấm thẻ kim loại sáng, bên trên bề mặt ghi rõ họ tên cùng thông tin cá nhân của Duật Thiên. Thời hạn sử dụng là 3 năm 8 tháng 11 ngày.
Duật Thiên nhận thẻ từ Giản Lạc, cậu nhìn nó rồi cất vào túi áo.
Giản Lạc gật đầu với cậu rồi dẫn cậu đến kệ sách khoa học. "Mỗi kệ đều có bảng phân thể loại. Anh có thể từ đó mà tim ra cuốn sách yêu thích của mình. Đầu tuần thường có buổi đấu giá sách, nếu anh muốn tham gia thì hãy cố gắng tích cực đọc sách để nhận thẻ vàng."
"Ừm. Cảm ơn cô đã giải thích. Cô thật tốt."
"Kh....không có gì." Giản Lạc được người khác khen thì hình dáng thiếu nữ tự tin liền biến mất, trở lại về hình dáng cô gái nhỏ ngây thơ nhút nhát. "Không có gì thì tôi đi lấy sách đọc nhé. Chúc anh một buổi vui vẻ." Nói rồi cô chạy đi như có ai rượt theo đằng sau, Duật Thiên chỉ có thể thở dài lắc đầu.
"Cô gái này thật sự có ngây thơ không vậy?"
Duật Thiên chỉ có thể bỏ đi sự nghi ngờ của mình rồi quay lại bàn đọc sách.
Không biết Giản Lạc lấy sách từ lúc nài, khi cô quay lại, trên tay đã có một chồng sách cao ngất ngưỡng.
.....
Khoảng đến giờ chiều, Duật Thiên mới chủ động nói với Giản Lạc. "Cô có muốn đi xem phim hay đi đâu không?"
"Ừm."
"Vậy đi thôi." Duật Thiên cùng Giản Lạc đi ra khỏi thư viện.
Duật Thiên dựa theo sở thích của Giản Lạc mà dẫn cô đi xem\_\_\_phim ma.
.....
Trong khi Giản Lạc bên cạnh háo hức xem, Duật Thiên thì buồn chán ngồi trên ghế rạp.
Cứ tưởng phim hấp dẫn lắm. Ai ngờ nó còn chán hơn phim ở thế giới cậu.
Điểm kém!
Trong khi Duật Thiên ngồi chán ở trên chiếc ghế của mình thì Kiều Ngôn, gã đi theo cậu từ lúc trên đường