Cả hai chúng tôi đều giật mình, xoay đầu nhìn kẻ đang bước vào.“Tớ bảo với cậu là cậu ta có bạn gái khi nào thế?”“Hôm trước, lúc gọi điện cho tôi, chính cậu đã nói thế còn gì? Không phải sao? Cậu nói vậy là sao hả?”“Duy Sơn, cậu phải giải thích rõ ràng cho tôi” - hoàng tử cau mày, nhìn Duy Sơn tức giận.“Thì tớ chỉ nói với cậu là cậu ta có bạn gái, chứ có phải nói bây giờ cậu ta có bạn gái đâu?” - gã tõ tèn như chưa từng làm gì sai.“Họ chia tay lâu rồi. Hôm ấy tôi đang tính kể cho cậu câu truyện truyền kỳ bị đá của cậu ta thì cậu cúp máy mất rồi.”Tôi như vỡ lẽ ra toàn bộ câu chuyện. Cảm xúc đầu tiên của tôi là... Toang!Thế mà 5 phút trước tôi còn mới bộp cho hoàng tử một bạt tai.Mặt chàng giờ vẫn còn đỏ. Giờ mà giả sử chàng có đòi tát lại cho huề thì tôi cũng chả nói được gì.Và cũng 5 phút trước, chàng vừa mới... tỏ tình với tôi.Cái gã này. Duy Sơn ơi là Duy Sơn. Cậu hại chết tôi rồi.Đúng là không sợ kẻ địch mạnh như hổ (Còn một câu sau nữa tôi không tiện nói ra nhưng nếu độc giả