Chap 8: "Một người chưa về, hai người tức giận"
-----------------------------------------------------------------------------------------
#Tại Việt Nam, 6h sáng#
Một cô gái đi xuống từ sân bay, làm mọi người mê mẩn, cô gái ấy toát ra vẻ dịu dàng, thanh nhã. Cô mặc một chếc đầm màu xanh dương đơn giản nhưng toát ra vẻ nữ tính thanh lịch, tóc buộc đuổi ngựa gọn gàng bằng một chiếc nơ bản to, chân đi giày cao gót bảy phân cùng màu, mặt rạng rỡ ý cười làm mọi người xiêu lòng
"Chào mừng tiểu thư về nước, chúc tiểu thư buổi sáng an lành"-Ông quản gia chuyên nghiệp cúi đầu, ngữ khí nhẹ nhàng mà ấm áp
"Cảm ơn bác Trương bác vất vả rồi"-Đan thân thiện nở nụ cười thiên thần (ác quỷ thì có T_T)
"Dạ, không có gì, mời tiểu thư vào xe"-Ông quản gia lịch sự nói. Đan mỉm cươi vào trong xe, rồi chiếc xe phóng đi mất
*.*.*.*.*.*.*.*.*.*.*.*.*.*.*.*
1 tiếng sau.....
Lại một cô gái xinh đẹp bước ra, lần này là vẻ đẹp như gần gũi lại xa cách đặc chưng của một tiểu thư quý tộc. Cô mặc chiếc áo croptop ren, giày đế bánh mì, tóc búi cao gọn gàng. Cô nhìn trước ngó sau một lát rồi nhìn đồng hồ trên tay mỉm cười và ra khỏi sân bay với sự tiếc nuối của bao nhiêu người
"Alo quản gia Trương ạ! Chau đang ở trước cửa sân bay, bác đến đón cháu nhé"-Cô nhìn vào đồng hồ đeo tay, tay cầm điện thoại khẽ nói
"......."
"Vâng, làm