Chap 61: "Picnic-Tỏ tình "-p3
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
... Vù ... Tiếng gió phổi xào xạc, như đang thúc đẩy thời gian. Đã bao lâu rồi!? Thiên Ân cũng chẳng còn quan tâm, anh vùi mặt sâu vào gáy trắng nõn kiêu ngạo của cô, tuyên bố độc chiếm. Anh tham lam hít vào hương thơm của riêng cô, hương hồng đen pha sương nhiễm tuyết, kiêu ngạo thẳng thừng, không nhiễm tạp niệm làm anh nôn nao đến phiêu hồn. Một tay anh ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, ôm tới mức cô thật hít thở không thông. Cánh tay còn lại thì mơn trớn mái tóc màu đen thẳng như dòng suối trong, độc quyền sở hữu. Anh loạn trí.... Anh còn không biết thứ tình cảm anh dành cho cô là yêu hay hận.......
Nhưng ở bên cô thật thoải mái, thật tự nhiên, nếu được so sánh, có lẽ cô sẽ là bông hoa tuyết nhỏ linh động được ông trời gửi xuống, đứng yên thôi cũng đã khiến người khác nao núng, còn anh sẽ là một con sói đơn độc, đến hứng bông hoa tuyết đẹp đẽ đó, không ột thứ tạp niệm nào làm vấy bẩn cô, chỉ có anh mới có thể vấy bẩn bông hoa đó (T/g: Một lơi tuyên hệ quá bá của anh sói, nhưng hoa cũng