Tô Giáng Thần ăn mấy miếng điểm tâm, cũng không ăn gì thêm , Ninh ma ma phân phó nha bà đem một số nữ tử tiến vào, Tô Giáng Thần cẩn thận quan sát từng người một , trong lòng không khỏi thầm nghĩ : "Bình nhi,Bình nhi, ngươi rốt cuộc ở nơi nào?"
Bình nhi, kỳ thật chính là nha hoàn khuyên can Tô Giáng Thần ở kiếp trước, sau lại bị Tô Giáng Thần bán vào thanh lâu, cuối cùng nhảy lầu mà chết . Tô Giáng Thần cảm thấy chính mình đối với nha hoàn này thua thiệt sâu nhất, mặc dù là do có người ở trong châm ngòi ly gián, mới khiến cho nàng không tin vào lòng trung thành của Bình nhi , nhưng nàng cũng không nên đem một cô nương con nhà tử tế bán vào thanh lâu , một nơi dơ bẩn như vậy , vô lý hại chết một mạng người, lòng nàng thật sự khó mà an ổn .
Nhìn từ người này sang người khác, từ khuôn mặt non nớt này chuyển sang khuôn mặt non nớt khác, Tô Giáng Thần thủy chung vẫn không nhìn thấy Bình nhi, nàng không khỏi có chút sốt ruột , chẳng lẽ sau khi trọng sinh , Bình nhi chủ định là vào không được Tô phủ sao? Vậy thì sự áy náy của nàng , bù đắp của nàng, kiếp này cũng tìm không được cơ hội sao?
Ninh ma ma nhìn mặt Tô Giáng Thần càng ngày càng ảm đạm , trong lòng không khỏi có điểm bồn chồn, tiểu thư làm nũng suốt cả một buổi sáng , mới làm cho lão gia và phu nhân đồng ý mang nàng đến chọn lựa nha hoàn cho chính mình , nhưng hiện tại xem ra, bộ dáng của tiểu thư rõ ràng là tìm người chứ không phải đến chọn nha hoàn .
"Tiểu thư, có người nào hợp ý không ?" Ninh ma ma tiến lên hỏi.
Tô Giáng Thần lắc đầu nói: "Ta xem đến đau cả đầu nhưng vẫn không có người hợp ý . Ma ma, không bằng chúng ta ngày khác lại đến ."
Có lẽ, Bình nhi còn chưa bị bán cho người môi giới, chỉ cần chính mình trì hoãn vài ngày, lại để cho nha bà lưu tâm, may ra còn có thể đem Bình nhi mang về nhà đi.
Nha bà vừa nghe, vội vàng ngăn đón Tô Giáng Thần nói: "Tiểu thư nếu như không hài lòng, ta lại đi chọn vài người, ngươi yên tâm, ta ở trong ngành này đã làm không biết bao nhiêu năm, những nha hoàn được bán đi,