Thiếu niên cúi đầu trầm tư trong chốc lát, một lát sau, từ dưới giường đá trong căn nhà gỗ rút ra một thanh kiếm, lẩm bẩm nói: "Nếu như mẫu thân và Dao nhi đều bình an, cha, huynh trưởng, tiểu đệ nhất định cắt lấy đầu tên gian thần kia để tế cho các người , tuyệt sẽ không phụ thanh danh Trấn Viễn hầu , cũng tuyệt không phụ sự dạy dỗ của các người ."
--
Ninh ma ma dẫn chủ tớ Bình nhi bước vào trong phòng Tô Giáng Thần , đem lời của Tống thị từ đầu chí cuối truyền lại cho Tô Giáng Thần, Ninh ma ma hỏi: "Tiểu thư, người xem, chủ tớ hai người này?"
Tô Giáng Thần hé miệng cười nói: "Ma ma nói sai rồi, nơi này, chỉ một vị chủ tử là ta , về phần..." Như có thâm ý liếc nhìn Bình nhi và tiểu thư cuả nàng , "Ta không để ý đến những việc trước đây, bất quá, đến ở trong phòng ta, chính là người của ta, phục tùng, đây chính là quy định của ta."
Bình nhi và tiểu thư của nàng đều quỳ xuống nói: "Tạ tiểu thư răn dạy."
"Bình nhi, về sau ngươi gọi là Trân Châu, về phần ngươi..." Tô Giáng Thần dừng một chút, nhìn nha đầu trốn ở sau lưng Bình nhi nói: "Gọi là Tử Ngọc đi."
Bình nhi và nha đầu kia tựa hồ còn chưa kịp có phản ứng ,thì Ninh ma ma đã quát một tiếng : "Tiểu thư ban tên, còn không tạ ơn tiểu thư."
"Tạ tiểu thư ban tên." Hai nha đầu dập đầu.
Tô Giáng Thần nâng tách trà, Ninh ma ma lập tức lĩnh hội nói: "Nô tỳ còn có một số việc phải xử lý, sẽ không ở lâu . Trân Châu, Tử Ngọc, cẩn thận hầu hạ tiểu thư, nếu không , từ đâu tới đây, thì về lại nơi đó."
Vừa nghe lời này, thân mình Tử Ngọc và Trân Châu đều run lên,những ngày ở trong tay người môi giới mặc dù không phải là tệ nhất , nhưng lại là bồn chồn không yên nhất , sợ chính mình thật sự bị bán vào cái nơi sống không bằng chết kia.
Đợi Ninh ma ma lui xuống, Tô Giáng Thần không nhanh không chậm nói: "Các ngươi cứ việc yên tâm,