"Tiểu hài tử, chuyện của người lớn,con vẫn là không nên tham dự vào, trở về viện của mình đi." Tống thị cuối cùng không đành lòng làm cho nữ nhi còn nhỏ như vậy, liền tiếp xúc với những chuyện này. Nhưng Tô Giáng Thần làm sao chịu nghe, nàng nói với Tống thị : "Nương, chuyện lớn như vậy , người không cùng nữ nhi thương lượng, vậy thì thương lượng với ai. Còn nữa, ba người thợ giầy đấu hơn một cái Gia Cát Lượng, chẳng lẽ trong phòng mấy người chúng ta, lại không thể hơn đấu nổi chỉ một Gia Cát Lượng sao?"
Tống thị vừa nghe, bật cười, khẽ điểm vào trán của nữ nhi nói: "Thật không biết xấu hổ." Nhìn lướt qua Tô Giáng Thần, nhìn về phía Ninh ma ma, Ninh ma ma hướng về phía Tống thị khe khẽ gật đầu, Tống thị lập tức cúi đầu nhìn nữ nhi nói: "Vậy con nói chuyện này nên xử trí như thế nào mới thỏa đáng?"
"Hương ma ma tuổi đã lớn, khó tránh khỏi hồ đồ . Nương, không bằng người làm người tốt tốt đến cùng, để a ma hảo hảo tĩnh dưỡng, tìm một thôn trang, cho bà ta ở nơi đó tĩnh dưỡng tĩnh dưỡng vài năm là được rồi."
Tống thị cúi đầu, sau đó ngẩng đầu nói: "Cha ngươi hắn muốn để Thường ma ma trở về."
Tô Giáng Thần cả kinh, Thường ma ma kia ỷ vào lão thái thái, không ít lần ép buộc Tống thị, phụ thân để cho ai trở về không tốt, cố tình lại là Thường ma ma? Lại cẩn thận suy nghĩ sâu thêm một tầng, Thường ma ma lúc trước nhưng là bị Tống thị đưa đến trong thôn trang , trên danh nghĩa là tĩnh dưỡng. Như vậy nếu như lại đưa thêm Hương ma ma đến thôn trang liền thập phần không ổn rồi . Lúc trước Thường ma ma là vì đắc tội Tống thị mới bị đưa đi , nếu như Thường ma ma trở về, Hương ma ma đến thôn trang, người trong phủ sẽ nghĩ rằng Tống thị đã mất đi sự quan tâm của Tô Duệ , địa vị của chính mình ở Tô phủ cũng liền tràn ngập nguy cơ.
Tô Giáng Thần rũ mắt xuống , nàng không muốn tính kế người khác, nhưng cũng không thể để mặc