"Nghe nói đòi năm mươi lượng." Bà tử ngập ngừng nói, năm mươi lượng, đây nhưng là một khoản tiền lớn, chẳng những có thể mua được những mười đứa nha hoàn, còn có thể tùy ý chọn lựa. Lần trước Ninh ma ma dùng ba mươi lượng mua hai đứa nha hoàn, Tống thị còn bắt nàng quỳ nửa ngày, năm mươi lạng này, một bà tử nhỏ nhoi như nàng nào dám tự tiện làm chủ, nên mới đặc biệt chạy về hỏi ý của chủ tử.
Tống thị trầm tư trong chốc lát, Tô Giáng Thần lôi kéo Tống thị nói: "Nương,con đói bụng."
Tống thị thấy cảnh này, có chút kinh ngạc, nữ nhi từ trước đến nay tâm điạ hiền lành , rất dễ mềm lòng , hôm nay đây là làm sao vậy?
Tô Giáng Thần cúi đầu, không muốn để cho Tống thị nhìn ra điều gì. Tống thị thấy nữ nhi chỉ đơn giản kêu đói bụng liền nói với mặt bà tử ở bên ngoài: "Coi như là làm việc thiện tích phúc, cứ mua về đi."
Bà tử kia vội vàng chạy lên phía trước thu xếp chu toàn. Còn Tống thị phân phó lưu lại vài tên nô tài, chính mình và những người khác liền rời đi trước.
Đợi trở lại Tô phủ hét nửa ngày, Tô Giáng Thần liền nghe được tin tức Mã Não vào phủ , nàng nắm chặt nắm tay, cắn răng, nói với Trân Châu : "Đi, chúng ta đi đến chỗ phu nhân thỉnh an."
Trân Châu trong lòng kinh ngạc, đây là làm sao vậy? Không phải vừa mới từ chỗ phu nhân trở về sao?
Tô Giáng Thần vừa đến phòng Tống thị , liền nhìn thấy một tiểu cô nương gầy yếu quỳ trên mặt đất, trên người nàng xiêm y không chỉnh, miếng vá chằng chịt, hoàn toàn nhìn không ra chất vải vốn có của y phục . Thân hình gầy tong teo không có mấy lạng thịt, nhưng ánh mắt kia vẫn giống như trước đây, đôi mắt cứ đảo không ngừng .
Tô Giáng Thần vừa đến, nha hoàn trong phòng Tống thị lập tức bưng một tách trà đặt lền bàn, Tô Giáng Thần trước tiên là hành lễ với Tống thị , sau đó, liền ngồi xuống ghể. Còn Mã Não gặp qua rất nhiểu phu nhân gia đình giàu có , chính là chưa từng thấy cái gì thiên kim tiểu thư, nên không khỏi đưa mắt nhìn Tô Giáng Thần vài lần.
Tô Giáng Thần trong lòng vốn dĩ cực kì chán ghét Mã Não, lúc trước chỉ cảm thấy nàng đơn thuần đáng thương, đối với nàng càng