"Cái hầu phủ này thế nhưng thâm sâu vô cùng . Chỉ sợ thanh lâu cũng không phức tạp như vậy . Ngươi và ta ngày sau mỗi cử chỉ ngôn từ, nhất định phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa, không thể lại để cho kẻ tiểu nhân kia tìm ra cớ." Yên di nương thận trọng phân phó nói: "Tiểu Đào, ta đây là vì tốt cho ngươi, nếu như ngươi còn lỗ mãng như thế, chỉ sợ ta muốn bảo toàn cho ngươi cũng khó."
Tiểu Đào vốn là nha hoàn thông minh , hiện tại lại nhớ đến câu chuyện mà trước kia người tỉ muội cùng làm nha hoàn từng kể , cũng không khó lý giải ý tứ trong lời nói của Yên di nương .
Yên di nương ăn qua loa vài miếng cơm, sau đó nói với tiểu Đào : "Đi thỉnh an phu nhân thôi ."
"Di nương?" Tiểu Đào kinh ngạc, "Hôm nay đã trễ thế này, hay là đừng đi nữa."
"Đây là quy củ, không thể bỏ." Yên di nương đã khôi phục lại thần thái vốn dĩ, "Nói như thế nào, ở trước mặt phu nhân lập quy củ vốn là bổn phận của người làm di nương chúng ta , ta vừa mới được thả ra , phu nhân đồng tình bỏ qua, ta càng phải nên lễ kính phu nhân. Đi thôi."
Tống thị vừa mới dùng cơm, chợt nghe thấy nha hoàn bên người tiến vào nói: "Phu nhân, Yên di nương lại đây thỉnh an."
"Nga?" Tống thị nhíu mày , đoạn thời gian từ lúc Yên di nương vào phủ đến này , số ngày đến thỉnh an có thể đếm được trên đầu ngón tay, hôm nay là ngọn gió nào thổi đây. "Để cho nàng ta vào đi." Nàng cũng muốn nhìn thử xem ả di nương xuất thân từ thanh lâu này có thủ đoạn gì mà dụ dỗ được lão gia, bây giờ lại nghĩ ở trên người mình giở cái trò gì?
Yên di nương vào cửa, liền khéo léo hành lễ, nói: "Thiếp thân Liễu thị xin thỉnh an phu nhân".
"Ai ya, những lễ nghi khách sáo này liền miễn đi thôi ." Tống thị thấy nàng ta theo quy củ hành lễ đối với mình , trong lòng thống khoái nói không nên lời , thời điểm Yên di nương vào phủ , bộ dáng cao ngạo kia, cùng với bộ dáng hôm nay, thật đúng là khác nhau một trời một vực.
"Thật là, ngươi vừa mới được thả ra, hẳn là nên ở trong phòng nghỉ ngơi nhiều một chút mới đúng, những lễ nghi này ngày khác lại bù cũng được, làm gì phải nóng lòng vội vã như vậy."
"Phu nhân đồng tình bỏ qua cho thiếp thân,