Tay tài xế rất được việc, chiêu hôm sau đã có thông tin Hoàng Bảo Thư cần rôi.
"Cô chủ, tổng giám đốc Thiên Hạ thật sự chính là Hạ Lâm"
Lần này Hoàng Bảo Thư không thể bình tĩnh được nữa, bật dậy khỏi ghế: "Anh chắc không?"
"Chắc chắn ạ"
Tay tài xế bị ánh mắt đáng sợ của cô chủ doạ run người, cúi đầu không dám nhìn: "Tôi đã đem hình của Hạ Lâm đi hỏi nhân viên của Thiên Hạ rồi, họ đều khẳng định đó là tổng giám đốc của Thiên Hạ"
"Là con khốn kia thật sao?"
Hoàng Bảo Thư không thể chấp nhận nổi tin tức này, cô tức điên người đỏ hết cả mắt, hung dữ quét hết những thứ trên bàn xuống giống như chúng là Hạ Lâm mà mắng: "Mày sao có thể là tổng giám đốc của Thiên Hạ được chứ, Hạ Lâm.
Mày chỉ là một đứa con hoang thôi mà, mày sao xứng làm tổng giám đốc chứ con đĩ kia.
.
"
Đồ đạc, giấy bút trên bàn đều văng khắp nơi.
Chẳng mấy chốc căn phòng đã lộn xộn như bãi rác toàn giấy là giấy.
Tay tài xế sợ mất mật rồi, run như cầy sấy, không dám ho he gì chỉ sợ mình không cẩn thận bị giận cá chém thớt thì toi.
Hắn lẳng lặng đi thu dọn giấy tờ, nhặt cho đến hết Hoàng Bảo Thư vẫn giữ tư thế cũ, trừng lớn mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Lâm ngay lập tức.
"Cô chủ, vậy giờ cô tính sao ạ?"
Cuối cùng hắn vẫn phải lên tiếng phá đi cái không khí nặng nề, khó thở này.
"Tính sao?"
Hoàng Bảo Thư gắn giọng, nguy hiểm: "Tất nhiên là phải trả lại cho nó một cái giá rất đắt rồi"
Còn cụ thể như thế nào thì cô vẫn chưa nghĩ ra, cần phải lên kế hoạch chu toàn, không thể khinh suất.
Nếu Hạ Lâm không danh không thể thì dễ xử, nhưng giờ nó là tổng giám đốc Thiên Hạ không thể tùy tiện đụng vào.
Nghe nói Thiên Hạ và ông chủ CARRIBE Thái Minh Tường có quan hệ tốt, người này Tinh Phàm không thể đắc tội được, nếu ra tay không cẩn thận sẽ bị phản ngược lại thì nguy.
Biết đâu, Thiên Hạ là của Thái Minh Tường, Hạ Lâm chỉ là kẻ dựa dẫm vào hản ta để ngồi vào vị trí đó thì sao.
Cô không tin chỉ dựa vào mình Hạ Lâm, cô ta lại có bản lĩnh lớn mở được công ty còn phát triển nhanh như vậy.
Nhất định trong này có giấu ẩn tình.
Chờ cô tra ra được, xem Hạ Lâm còn có thể ngồi trên chiếc ghế quyền lực đó không.
Cô đứng dậy, đi ra khỏi phòng làm việc.
Cô cần phải nói chuyện này với ba.
Sau công bố đã chọn được đối tác của Thiên Hạ, hai công ty Thiên Hạ và Trần Vĩnh mới thật sự bắt đầu bước vào bận rộn.
Hạ Lâm bận tối mắt tối mũi, không còn thời gian đâu mà nghĩ ngợi linh tình.
Bận rộn suốt hai tuần liền, cuối cùng hôm nay công ty đã tung ra trailer game NCHT (Nghịch Chuyển Hoá Thần).
Trước đó một ngày, người đại diện hai công ty đã có buổi trả lời phỏng vấn với báo chí trước rồi.
Trailer vừa tung ra, cộng đồng game thủ lập tức bùng nổ: "Gàooo, nhân vật thiết kế đẹp ghê, vừa xem là muốn được chơi ngay rồi"
"Chỉ là nhân vật game thôi mà, có cân đẹp như thật vậy không?"
"Còn có những địa danh nổi tiếng trong nước và quốc tế nữa nè.
Sống động như thật luôn.
"
"Tui hận Trần Vĩnh, sao có thể thiết kế soái ca áo trắng đẹp vậy chứ, tui bị trúng tiếng sét ái tình từ ống rồi.
Làm sao đây? "Má ơi, chỉ là trailer đã khủng vậy rồi, vào game thật thì sẽ thế nào đây.
Liệu có phải là được đi du lịch bằng thế giới ảo luôn không?"
"Lót dép chờ game ra nào anh em ơi"
Đọc qua những phần bình luận có phản ứng tích cực của cộng đồng game thủ, Hạ Lâm không khỏi thán phục trước những ánh mắt soi kĩ không thể kĩ hơn của các "thánh soi".
Đoạn trailer chỉ có hai phút, mỗi khung cảnh mỗi không gian chỉ xuất hiện tầm bốn năm giây, vậy mà họ lại có thể nhận ra được đấy là địa danh nào một cách chuẩn xác.
Ngay cả cô đây cũng không làm được như thế.
Nói tới cái này thì Hạ Lâm cảm thấy hơi xấu hổ.
Nếu không phải xem qua kế hoạch và cốt truyện trước, cô chắc chắn không thể nhìn ra được đó là những nơi nào.
Thật ra, lấy những địa danh trong nước vào game thì không vấn đề gì.
Nhưng nếu là mượn địa danh của các quốc gia khác thì