Mấy ngày sau Hiên Đế càng bận rộn, phần thì chính sự phần thì Hoàng hậu cứ như hồ dán, theo Hiên Đế suốt.
Hoàng hậu Nghinh Ngạc được Thái hậu ở phía sau giúp đỡ nên nắm bắt sở thích và tính ý của Hiên Đế rất tốt.
Cộng thêm sự thông minh, khéo léo của Hoàng hậu tạm thời đã có thể chiếm được lòng của Vua.
Còn Nguyệt Y suốt gần nữa tháng qua luôn tìm cách tránh né Hiên Đế một cách mạnh mẽ hơn.
Thấy ngài ấy ở phía trước là đã quay người rời đi phía sau.
Ờ bên cạnh hầu hạ một lúc thì luôn tìm lý do rời đi.
Lâu lâu lại đòi bằng được thư từ thê của nàng ta, khiến Hiên Đế đau cả đầu.
Ngài ấy bây giờ không dám quá cứng rắn với Nguyệt Y, chẳng là thái y đã nói không thể để nàng ta xúc động mạnh sẽ ảnh hưởng đến thể trạng suy nhược.
Nhưng mà nuông chiều thì Nguyệt Y lại luôn cự tuyệt, còn có lúc cố tình làm bà mai “vớ vẩn” ghép đôi cho Hiên Đế và Hoàng hậu nữa.
Chưa hết Nguyệt y ngang bướng ra mặt, ngôn hành liên tục phản ứng lại Hiên Đế làm ngài ấy không thể nói được lời gì suốt ngày chỉ có thể nén cơn tức vào trong.
Hiên Đế giờ phút này rất muốn viết chữ “hàn” to tướng dán khắp kinh thành để quy phục dưới chân của Bạch Nguyệt Y cho rồi.
Dỗ được nương tử còn hơn là đánh mười trận trên sa trường.
Đúng là anh hùng khó qua nhất chính là ải mỹ nhân.
Gần nữa tháng qua tình cảm phu thê ngày càng xa cách, khiến cho Hiên Đế tuy ở gần thê tử nhưng luôn ôm bệnh “tương tư” chỉ có thể từ ở phía xa lén lút nhìn Nguyệt Y cho thỏa nhớ thương.
Mùa đông trên Đại Thịnh Quốc cuối cùng cũng đến, những ngày đầu đông năm nay thật lạ, trời lạnh và rét nhiều hơn.
Đối với thể trạng của Bạch Nguyệt Y càng bất lợi.
Dương Hạt tồn tại và phát huy tác dụng tốt nhất vào mùa hè, bây giờ đông đến cây cũng không còn nhiều.
Chỉ còn lại một nắm nhỏ trong bàn tay của Nguyệt Y.
Nhìn cây dược Nguyệt Y có thể đếm được số ngày còn lại ở bên Hiên Đế, sự lưu luyến duy nhất của nàng ta chính là vẫn của Hiên Đế.
Cái nàng ta muốn là Hiên Đế phải sống vui vẻ bình an sau khi nàng ta đi, có như vậy Nguyệt Y mới có thể an lòng.
Truyện Hot
Vừa nhìn gương mặt mình trong gương, Nguyệt Y vừa đưa dao ngọc lên cắt bỏ một đoạn thịt thối rửa, chất độc đã được Dương Hạt khống chế máu cũng cầm lại.
Dao ngọc vừa trời đi vết sẹo nhỏ lại khô căng một lớp da nhìn cũng đỡ sợ hơn.
Nhưng mắt nàng ta ngày càng mờ, hôm nay phải mất rất nhiều thời gian mới có thể định vị chính xác dao ngọc loại bỏ thịt hư trên mặt.
Còn đang suy nghĩ thì bên ngoài cửa đã vang lên tiếng kêu lớn làm cho Nguyệt Y giật mình, nàng ta vội thu dọn dao ngọc và khăn ướt thấm máu cất gọn vào không để ai thấy, rồi vội vàng ra mở cửa.
Một nữ tỳ của Hoàng