Mạc Chu nhìn Tú nương có vẻ sợ sệt thì nắm vào tâm lý đó nói:
- Tú nương có phải bà biết điều gì không? Có phải bà và phương trượng Vô Không có liên quan đến cái chết của Ái Diệp tiểu thư phải không?
Tú nương nghe như thế thì vội quỳ xuống đất cử chỉ lời nói bắt đầu bất định.
- Đại nhân thảo dân hoàn toàn không có liên quan đến cái chết của Ái tiểu thư đâu đại nhân.
Chính… Chính tên đầu trọc giả sư đó giết Ái tiểu thư đó đại nhân.
- Chuyện là mấy… Mấy ngày trước tên đệ tử tục gia của lão đầu trọc đó tự dưng mang đến Xuân viện của thảo dân một bao tải lớn, còn bảo là chuẩn bị cho sư phụ của hắn một phòng, tối đêm nay sư phụ hắn sẽ đến đây.
- Tên Quan Thạnh đó còn nhét cho thảo dân hai tờ ngân phiếu, dặn dò là phải canh chừng trước cửa phòng không cho ai vào trong trừ sư phụ của hắn.
- Đến lúc trời gần tối thảo dân chờ hoài mà không thấy lão đầu trọc đó đến, nên tò mò lén đi vào trong phòng định coi bao tải lớn đó là gì.
Khi thảo dân mở bao tải đó ra thì… Thì thấy Ái tiểu thư ngủ như chết nằm trong đó, toàn thân bị trói chặt.
Thảo dân gọi mãi mà Ái tiểu thư không tỉnh lại.
Vừa lúc đó thì lão đầu trọc Vô Không tới.
Thảo dân sợ bị hắn quở trách vì đã vào phòng này nên vội vàng cột bao tải đó lại rồi đi ra ngoài làm như không có chuyện gì.
- Tên đầu trọc đó vừa đến trước cửa phòng đã đưa cho thảo dân thêm sáu tờ ngân phiếu nữa rồi nói đêm nay bao Xuân viện của thảo dân.
Không muốn ai làm phiền hắn.
- Sau… Sau đó…
Giọng của Tú nương ấp úng, ánh mắt lại nhìn về phía Như Yên không biết có nên nói tiếp không, chỉ sợ càng nói càng sai.
Mà sợ nhất là Mạc Chu không tin.
Một kẻ tu hành có danh vọng hiền đức ở kinh thành này bây giờ bị moi chuyện xấu thì có mấy ai tin được.
Mạc Chu nhìn Tú nương, chàng ta muốn nghe tiếp câu chuyện liền hỏi:
- Sau đó như thế nào?
Tú nương giật mình vì giọng của Mạc Chu khá lớn càng làm bà ta sợ hơn.
Lúc này Như Yên đứng bên cạnh đành lên tiếng nói thay:
- Bẩm đại nhân, sau đó Như Yên từ trong phòng đi ra thì được Tú nương kéo lại một góc nói về việc Ái tiểu thư ở bên trong.
Nghe nói cô nương ấy là con của một lão sư trong thành, giờ bị đưa đến đây chắc chắn là lão đầu trọc kia làm ra chuyện bậy bạ gì rồi.
Nên Như Yên liền vội vàng đi vào trong xem thế nào.
- Vừa vào đến thì thấy tên hòa thượng này đang nhai trong miệng một cái cây gì rất lạ.
Còn Ái tiểu thư thì đã được khiêng ra khỏi bảo tải lớn đặt nằm trên giường.
Như Yên liền hỏi lão ta có phải bắt bớ dân nữ để làm chuyện đồi bại hay không thì bị lão ấy đánh cho hai bạt tai rồi đuổi ra ngoài.
Lúc tiểu nữ đi thì chỉ còn một mình