Vừa nói Nguyệt Y vừa đưa dao ngọc mảnh nhỏ rạch một đường dai trên bắp tay của Châu thị.
Lớp thịt chết bị xẻ ra đập vào mắt Thức Vương và Mạc Chu là hàng ngàn con trùng nhỏ màu trắng sữa tụ thành từng ổ tròn nhỏ nằm kín hết bắp tay của Châu thị.
Ấu trùng trắng vẫn còn sống bò lúc nhúc có con còn đang ăn thịt của thi thể.
Nguyệt Y dùng kẹp ngọc cố định hết cơ thịt của bắp tay rồi di chuyển qua xác chết của cháu nội Phúc Gia tiểu Cầu.
Một đường dao nhọn cắt qua bắp đùi của thi thể nhỏ này, da thịt cũng cắt ra làm hai.
Tình trạng xuất hiện ấu trùng cũng nhiều như của Châu thị.
Lần đầu cha sinh mẹ đẻ Thức Vương nhìn thấy cảnh này ngài ấy buồn nôn muốn ói ra.
Còn Mạc Chu thì cũng tái xanh cả mặt.
Nguyệt Y nói tiếp:
- Phía ngoài da thịt ngay phần lưng của Phúc đại phu nhân, Nguyệt Y tìm thấy một vết cắn nhỏ.
Nhìn phần thịt bị phân hủy nơi này có thể suy đoán đây chính là nơi đầu tiên ký sinh trùng xâm nhập vào cơ thể của Phúc đại phu nhân.
- Còn ở tiểu thiếu gia nhỏ này thì Nguyệt Y nhìn thấy ở trên trán cậu ấy có một vết cắn tương tự Phúc đại phu nhân, phần thịt thối rữa cũng y như phu nhân ấy, nơi này cũng là nơi đầu tiên ấu trùng xâm nhập.
Thức Vương có điều cần hỏi liền nói:
- Vết cắn, là côn trùng cắn hay là vết gì?
Nguyệt Y xoay người lấy một tờ giấy có màu vàng ngà trên tờ giấy in rõ hình dạng dấu răng, đưa cho Thức Vương và Mạc Chu xem rồi nói:
- Đây là vết răng con người cắn.
- Thông qua hình dáng, kích cỡ của dấu răng này Nguyệt Y đoán người này là nam nhi, tuổi từ ba mươi đến bốn mươi.
Trong vết cắn Nguyệt Y tìm được một số mảng bám cao răng có màu vàng sậm, độ cao răng dày và khó phân hủy hơn người bình thường.
Đặc biệt cơ hàm của người này rất khỏe có thể nói cắn ra được cả da thịt của một người sống.
Nói đến đây Thức Vương và Mạc Chu bắt đầu cảm thấy vụ án này rối rồi.
Mạc Chu liền lên tiếng:
- Tức là hung thủ đã cắn hai nạn nhân này sau đó là đem ấu trùng kia bỏ vào cơ thể của Phúc đại phu nhân và Phúc Tiểu Cầu.
Rồi gây ra cái chết cho cả hai.
Nguyệt Y tiếp lời:
- Loài ký sinh trùng này sống nhờ vào thịt và máu người.
Chúng sẽ đi vào cơ thể con người bằng các vết thương hở.
- Đầu tiên là chúng tìm đến tim, làm ổ ở nơi nay trước uống máu từ đây, rồi sinh sản khá nhanh.
Số lượng ấu trùng nhiều lên sẽ tự đi dọc theo mạch máu vừa ăn thịt vật chủ vừa uống máu và tiếp tục sinh sản cho đến khi vật chủ chết đi, cạn nguồn thức ăn.
- Theo một số giáo sư nghiên cứu, ký sinh trùng này còn có một tập tính khác là khi sống hết vòng đời, sẽ tìm cách thông qua các vết thương trên người vật chủ để chui ra ngoài một lần nữa.
Vừa nói Nguyệt Y vừa dùng dao ngọc tách lấy thi thể ra phần tim người lộ ra bên ngoài.
Bây giờ trái tim không còn hình dạng một màu đỏ nữa, mà ấu trùng đã sinh sôi kín hết trở thành một trái tim trắng bạch.
Thức Vương thấy đến đây thì nôn ói ra.
Cả Mạc Chu cũng thế.
Nguyệt Y thấy hai người