Hiên Đế nhìn thấy sự phục tùng tuyệt đối của Nguyệt Y như thế thì bật cười thành tiếng:
- Ha ha ha… Thật nực cười, Hàn Hiên ta bây giờ muốn chung chăn chung gối với thê tử thì phải dùng đến tính mạng của nam nhân khác mới có thể hòa hợp được.
Bạch Nguyệt Y ơi Bạch Nguyệt Y ngươi làm thê tử người ta cái kiểu gì vậy hả?
Vừa nói Hiên Đế vừa tiến lại gần Nguyệt Y rồi đưa tay hất mạnh ném nàng ta ra khỏi thùng gỗ.
Rầm…
Nguyệt Y bị trượt khỏi thùng gỗ lớn cả người đập mạnh xuống đất đau đớn đến đứng dậy cũng không đứng nổi.
Hiên Đế người trần không mảnh vải bước ra khỏi thùng nước, giọng càng giận dữ nói:
- Cút…
- Bổn quân chẳng cần thứ xấu xí, không biết xấu hổ như ngươi hầu hạ.
Biết bao nữ nhân tài đức sạch sẽ hơn ngươi đang ngày đêm tha thiết chờ ta ân sủng, chỉ có ngươi là thứ ngu ngốc.
Vừa nói Hiên Đế vừa cúi xuống hung hăng kéo Nguyệt Y đứng lên, áp sát người nàng ta vào chiếc gương đồng lớn trước mặt.
Tay thô bạo giữ lấy Nguyệt Y bắt nàng ta ngẩn mặt đối diện với gương rồi nói:
- Ngươi nhìn đi gương mặt ngươi như quỷ dạ xoa, ai thấy cũng phải sợ.
Ngươi xứng với tên Mạc Chu đó sao? Suốt đời này ngươi không bao giờ so được với tỷ tỷ của ngươi.
Nguyệt Y bị Hiên Đế áp chế thô bạo như thế cả người nàng ta đau đớn càng đau hơn, nước mắt rơi ra bật khóc nức nở, hai mắt cố nhắm lại không dám nhìn bản thân mình trong gương, nàng ta xấu xí đến mức sợ hãi cả chính mình.
Bây giờ mới hiểu được thì ra bản thân của mình cũng chỉ là vật thay thế cho Bạch Sính Đình tỷ tỷ của nàng ta.
Hiên Đế thấy Nguyệt Y nức nở thì trong lòng cũng đau khổ không kém, bàn tay lỏng tay ra, nhờ vậy mà Nguyệt Y thoát được, cả người nàng ta trượt xuống khụy lên nền đất.
Hiên Đế quay người đi rồi nói:
- Cút khỏi đây trước khi bổn quân giết ngươi.
Nguyệt Y không phản ứng lại, cũng không nói gì chỉ cố gắng đứng lên lấy tầng y phục của mình che chắn cơ thể rồi lê từng bước rời đi.
Toàn thân ướt đẫm nước, sương lạnh nhanh chóng thấm vào cơ thể yếu ớt gân cốt không đủ này.
Hiên Đế nhìn bóng dáng Nguyệt Y rời đi mà cơn giận bốc tới đỉnh đầu.
Trong đầu giờ đây chỉ toàn hình ảnh của Nguyệt Y ở bên tên Mạc Chu đó.
Nữ nhân này đang muốn vạch rõ quan hệ với Hiên Đế để giữ thân cho tên quan tép riu kia phải không?
Hiên Đế kìm cơn ghen không được, tay siết lại thành nắm đấm, hạ một quyền làm vỡ cả tấm gương trước mặt, mảnh kính văng lên cắt vào tay của Hiên Đế đến chảy cả máu.
Cũng đêm đó Hiên Đế rời khỏi Ngự Phòng đi thẳng đến Phụng Cung rồi ở cùng Hoàng hậu lại ân ái với Hoàng hậu triền miên, còn hạ lệnh đóng của Phụng cung không tiếp bất cứ ai, cũng không rời giường với Hoàng hậu dù là nữa bước.
Hiên Đế dường như đang muốn nói cho Nguyệt Y biết nàng ta không xứng đáng, không cần nàng ta, nhiều